Lúc Lý Hiểu và Xà Hoành Minh đến văn phòng thì Trương Quốc Trụ đã đến rồi, nhưng Ngô Thu Á vẫn còn chưa đến.
“Đạo diễn Trương, bên anh cũng cần đẩy nhanh tiến độ lên đó.” Tâm trạng của Lý Hiểu khá vui vẻ nhắc nhở.
Thật ra bọn họ vốn dĩ không cần đến thành phố nhỏ bé ở nơi thâm sơn cùng cốc này, Ngô Thu Á cố ý đến nơi này là vì Trương Quốc Trụ.
Chờ công việc của Trương Quốc Trụ hoàn thành rồi, bọn họ đương nhiên sẽ có thể lập tức đi về.
“Tôi sẽ không chậm trễ.” Trương Quốc Trụ đồng ý, nhưng ánh mắt nhìn về phía hai người lại khá phức tạp.
Câu trả lời này cũng không thể làm Lý Hiểu hoàn toàn hài lòng được.
“Đạo diễn Trương đừng có nói miệng không, anh có thể tạm thời gác công việc của bộ phận diễn kịch sang một bên. Việc gì cũng có mức độ năng nhẹ nhanh chậm khác nhau, dù sao thì thời gian của mọi người đều rất quý giá.”
Trong mắt Lý Hiểu, Trương Quốc Trụ rõ ràng nên tạm thời gác lại toàn bộ các công việc trong bộ phận diễn kịch, tập trung cho kịch bản.
Nếu như là bình thường, có lẽ Trương Quốc Trụ còn sẽ tranh luận với Lý Hiểu một chút, nhưng mà hiện tại anh ta lại không nói gì hết.
“Biên kịch Lý, chúng ta cũng bắt đầu thôi.” Xà Hoành Minh ngắt lời Lý Hiểu, cũng nhắc nhở Lý Hiểu có thể kết thúc đề tài này rồi.
Lý Hiểu nhìn thoáng qua đồng hồ, nỉ non nói: “Sao đạo diễn Ngô còn chưa đến thế? Hai ngày này tôi đột nhiên nghĩ ra một cốt truyền cao trào mới, phải thảo luận với đạo diễn Ngô mới được.”
Xà Hoành Minh nhìn Trương Quốc Trụ với ánh mắt dò hỏi.
Trương Quốc Trụ trả lời: “Chắc là sắp đến rồi.”
Tính thời gian thì chắc Ngô Thu Á cũng nên về rồi.
Quả nhiên anh ta vừa nói xong không được bao lâu, bên ngoài đã vang lên tiếng bước chân dồn dập, sau đó cửa văn phòng mở ra, Ngô Thu Á giống như một cơn gió từ bên ngoài chạy vào.
Trên người ông ấy còn mặt bộ đồ của hai ngày trước, cằm lún phún râu nhỏ, nhưng mà trông lại rất hưng phấn.
“Mọi người đều đến rồi!”
“Đạo diễn Ngô, ông đi ra ngoài à?” Lý Hiểu lập tức đưa ra kết luận này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-671.html.]
Ngô Thu Á cười nói: “Đúng vậy, hai ngày nay tôi đi gặp sản xuất Tôn.”
Trương Quốc Trụ nhìn nụ cười trên mặt ông ấy, biết mọi chuyện tiến triển rất thuận lợi.
Lý Hiểu và Xà Hoành Minh đều rất kinh ngạc, kịch bản còn chưa sáng tác xong, sao Ngô Thu Á đã chạy đến gặp sản xuất Tôn rồi?
Ngô Thu Á thở hổn hển, gương mặt cũng dần bình tĩnh lại.
Vui vẻ xong, vẫn còn một chuyện đau đầu phải xử lý.
TBC
Đó chính là cần phải nhanh chóng chấm dứt dự án hợp tác với Lý Hiểu và Xà Hoành Minh.
“Đạo diễn Ngô, lúc nãy tôi vừa mới nói với biên kịch Xa và đạo diễn Trương xong, tôi vừa nghĩ ra một cốt truyện rất hay, sau khi ông nghe xong chắc chắn hài lòng.” Lý Hiểu sốt ruột muốn triễn lãm thực lực của mình.
“Không cần gấp.”
Lời nói của Lý Hiểu đã đến bên miệng, nhưng lại bị Ngô Thu Á trực tiếp ngắt lời.
Ngô Thu Á không nhanh không chậm ngồi xuống, sau đó nhìn về phái Lý Hiểu và Xà Hoành Minh, mặt mày nghiêm túc.
“Chúng ta họp trước đã.”
Hai người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhưng mà lại nhanh chóng phản ứng lại.
Ngô Thu Á mới vừa đi gặp nhà làm phim xong, đương nhiên là có chuyện cần nói rồi.
Lý Hiểu và Xà Hoành Minh cùng nhau buông kịch bản trong tay xuống, ngồi nghiêm chỉnh, chờ Ngô Thu Á tiếp tục nói.
Ngô Thu Á còn chưa mở miệng, bầu không khí cũng đã trở nên nghiêm túc.
Trương Quốc Trụ biết tiếp theo đây Ngô Thu Á sẽ nói cái gì, cho nên cũng bắt chước ông ấy, nghiêm mặt lại, thậm chí cũng đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý.
Dựa theo lòng dạ hẹp hòi của Lý Hiểu, tình huống tiếp theo đó chắc chắn sẽ không mấy vui vẻ gì.
“Bắt đầu từ khi tôi dự tính thực hiện dự án điện ảnh này đến bây giờ, cũng đã gần hai năm trôi qua rồi. Trong hai năm qua, biên kịch Lý và biên kịch Xa vẫn luôn cố gắng phối hợp với những ý tưởng của tôi để sáng tác ra kịch bản, tôi thật lòng vô cùng biết ơn với hai vị biên kịch.”
Thái độ của Ngô Thu Á vô cùng thành khẩn, tuy rằng ông ấy biết hiện tại nói như thế thì cũng không thể đền bù được cái gì, nhưng mà ông ấy vẫn cứ muốn biểu đạt.