Cốc cốc cốc.
“Mời vào.”
Diệp Ninh đứng ở bên ngoài nghe được tiếng của Lâm Thanh từ trong văn phòng vọng ra, cũng không lập tức đẩy cửa đi vào ngay mà lại chuẩn bị sẵn sàng tâm lý trước.
Bởi vì cô nghe thấy bên trong còn có tiếng nói chuyện, nghĩ đến chuyện Hà Khôn gọi cô đi xem mắt lần trước, trong lòng vẫn còn có chút bóng ma tâm lý.
Vài giây sau, cô mới mở cửa văn phòng ra.
Trong văn phòng ngoại trừ Lâm Thanh ra, đúng là còn có một người khác.
Chờ đến khi Diệp Ninh nhìn thấy rõ ràng người kia, hơi thở hơi gián đoạn, trực tiếp giật mình đứng đờ ra đó.
“Diệp Ninh, để tôi giới thiệu cho cô.” Lâm Thanh chủ động đứng lên nói.
Người đàn ông kia cũng từ trên ghế đứng lên theo, mặt mày mỉm cười nhìn về phía Diệp Ninh.
“Đây chính là chủ nhiệm Lý của bộ phận ghi âm và ghi hình thuộc công ty ảnh âm kinh thành, Lý Tử Hằng.”
“Chủ nhiệm Lý, cô ấy chính là đồng chí Diệp Ninh của đoàn chúng tôi.”
Lâm Thanh có thái độ khá thân thiện với Lý Tử Hằng, lần lượt giới thợi cho anh ta và Diệp Ninh.
Ánh mắt Diệp Ninh d.a.o động kịch liệt, cho dù có nghĩ như thế nào thì cô cũng không ngờ rằng cô sẽ gặp được Lý Tử Hằng ở chỗ này.
Trong lòng còn dâng lên cảm giác nguy hiểm.
Lý Tử Hằng là bạn của Mục Văn Hạo, cũng là người biết cô chính là Diệp Tử, mà hiện tại anh ta lại chạy đến nơi này...
Lý Tử Hằng vươn tay với Diệp Ninh trước, lại bày ra dáng vẻ hoàn toàn không quen biết cô.
“Đồng chí Diệp Ninh, tôi đã nghe danh tiếng của cô từ lâu rồi.”
TBC
Diệp Ninh do dự vài giây, cuối cùng vẫn quyết định bắt tay với anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-687.html.]
“Chào chủ nhiệm Lý.”
“Đồng chí Diệp Ninh trông có vẻ còn tuổi trẻ tài cao hơn cả những gì tôi tưởng tượng nữa.” Những lời này của Lý Tử Hằng là đang nói với Lâm Thanh, giống như đây là lần đầu tiên anh ta gặp được Diệp Ninh vậy.
Lâm Thanh mỉm cười, cũng không phủ nhận chuyện này.
“Mọi người ngồi xuống trước đi.”
Diệp Ninh cẩn thận im lặng, chờ hai người mở miệng trước.
“Diệp Ninh, lần này chủ nhiệm Lý cố ý đến đây là vì cô đó.”
Câu nói của Lâm Thanh lại làm thần kinh Diệp Ninh trở nên căng thẳng.
Lý Tử Hằng lập tức nói: “Chuyện là thế này. Công ty chúng tôi chuẩn bị phát hành một quyển băng từ gồm các ca khúc được yêu thích nhất, trong khoảng thời gian gần đây vẫn đang tìm kiếm ca sĩ thích hợp. Chúng tôi vô tình biết đến đồng chí Diệp Ninh, cho nên tôi cố ý đến đây, muốn nói chuyện hợp tác với đồng chí Diệp Ninh.”
Gương mặt Diệp Ninh căng chặt, từ đầu đến cuối vẫn luôn duy trì trạng thái đề phòng.
Chuyện này cũng đã qua được mấy tháng rồi, vậy mà Lý Tử Hằng cũng chưa chịu bỏ cuộc, cô cũng thật sự rất kinh ngạc.
“Cảm ơn chủ nhiệm Lý đánh giá cao, nhưng tôi còn có công việc, chuyện phát hành băng từ này...”
“Đồng chí Diệp Ninh xin đừng vội từ chối, tôi đã nói với đoàn trưởng Lâm rồi, đoàn trưởng Lâm cũng rất ủng hộ việc này.” Hình như Lý Tử Hằng đã đoán trước được Diệp Ninh đang băn khoăn cái gì, cho nên không đợi cô nói hết lời đã lập tức mở miệng ngắt lời ngay.
Quả nhiên Lâm Thanh cũng gật đầu theo nói: “Việc này rất có lợi cho sự phát triển của cô. Nếu cô đồng ý thì trong đoàn có thể sắp xếp.”
Lâm Thanh không phải một người đoàn trưởng cổ hủ, tuy rằng hiện tại Diệp Ninh đang làm việc trong đoàn văn công, nhưng cơ hội tốt thế này cũng không nên bỏ qua.
Hơn nữa chị ấy có dự cảm, sự phát triển trong tương lai của Diệp Ninh chắc chắn sẽ không dừng lại ở cái đoàn văn công nho nhỏ của bọn họ.
Thái độ của Lâm Thanh làm Diệp Ninh khá bất ngờ, nhưng mối quan hệ giữa Lý Tử Hằng và Mục Văn Hạo làm cô không thể không kiêng dè.
“Có phải đồng chí Diệp Ninh còn có vấn đề băn khoăn gì khác không? Lần này tôi thật sự thành tâm mà đến, mục đích cũng chỉ có tìm được ca sĩ có thể hợp tác mà thôi, những chuyện khác hoàn toàn không liên quan gì đến tôi cả.”
Lời nói của Lý Tử Hằng mang theo ẩn ý, chủ yếu là muốn đánh tan lòng đề phòng của Diệp Ninh.