Nhậm Ngọc Lan là người đầu tiên đi đến trước microphone.
Diệp Ninh có thể nhận ra cô ta còn có chút căng thẳng.
Lý Tử Hằng và mấy người khác đều nghiêm túc chăm chú chờ cô ta biểu diễn.
Trước khi bắt đầu hát, Nhậm Ngọc Lan hít một hơi thật sâu.
Toàn bộ phòng thử giọng lặng ngắt như tờ.
Ngay khoảnh khắc tiếng hát của Nhậm Ngọc Lan vang lên, đến cả Diệp Ninh cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.
Giọng hát của cô gái này vô cùng trong trẻo ngọt ngào, hoàn toàn phù hợp với nội dung mà ca khúc này muốn biểu đạt.
Hơn nữa giai điệu cô ta hát ra cũng hoàn toàn ăn khớp với nhạc phổ, không có bất cứ tì vết gì.
Lý Tử Hằng quay sang nhìn người đàn ông trung niên ở bên cạnh.
Tuy rằng người đàn ông trung niên này không nói gì, nhưng vẻ mặt lại có vẻ rất vừa lòng.
Chân Hồng Phỉ có chút sốt ruột, Nhậm Ngọc Lan rất có thực lực. Hiện tại Nhậm Ngọc Lan biểu hiện càng tốt, cô ta sẽ cảm thấy áp lực càng lớn.
Trạng thái của Nhậm Ngọc Lan càng ngày càng tốt, ngoại trừ lúc mới bắt đầu có hơi căng thẳng ra, dần dần cô ta đã hoàn toàn vào trạng thái, khi hát đến đoạn cao trào của bài hát thì cảm xúc lại càng đầy đủ hơn.
Bài hát kết thúc, Lý Tử Hằng trực tiếp vỗ tay biểu đạt sự tán thưởng đối với sự biểu diễn của cô ta.
“Thực lực không tệ!”
TBC
Người nói chuyện chính là người đàn ông bên cạnh Lý Tử Hằng.
Ông ta vừa mới mở miệng, mấy người khác cũng đều liên tục gật đầu.
Nhậm Ngọc Lan dùng vài giây để ổn định hơi thở, trên mặt lộ rõ ra vẻ tự tin mà ai cũng có thể nhìn thấy được.
Chân Hồng Phỉ đã có chút mất kiên nhẫn, thậm chí không đợi Nhậm Ngọc Lan đi ra cũng đã đứng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-699.html.]
Hai người đi ngang qua nhau, mùi thuốc s.ú.n.g bốc lên nồng nặc.
Chân Hồng Phỉ tự nhiên hào phóng đứng ở phía trước microphone, khí thế trông có vẻ còn mạnh hơn Nhậm Ngọc Lan rất nhiều.
Người đàn ông vừa mới nói chuyện khẽ nói với Lý Tử Hằng, khen ngợi: “Trạng thái tinh thần của cô ấy tốt hơn Nhậm Ngọc Lan rất nhiều, không hổ danh là ca sĩ đã từng phát hành ca khúc mới, tố chất tâm lý tốt thật.”
Lý Tử Hằng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Chân Hồng Phỉ nhìn thấy rõ sự tương tác của hai người bọn họ.
Tiếng theo đây, cô ta phải dùng tiếng hát của mình để chinh phục tất cả mọi người ở nơi này!
Diệp Ninh cũng nhận ra dã tâm của Chân Hồng Phỉ, vô cùng có hứng thú chờ cô ta mở miệng.
Ngay khoảnh khắc Chân Hồng Phỉ phát ra giai điệu đầu tiên, cũng đã chú định bài hát này sẽ thành công.
Giọng hát của cô ta càng thêm uyển chuyển du dương hơn Nhậm Ngọc Lan, biểu hiện hoàn mỹ tình cảm trong ca khúc này.
Hai người mỗi người mỗi vẻ, nhưng mà cách hát của Chân Hồng Phỉ sẽ phù hợp với nhu cầu thị trường hơn.
“Tốt lắm, chọn cô ấy đi.” Vẫn cứ là người đàn ông kia, phản ứng của ông ta lần này còn hài lòng hơn cả lúc đối với Nhậm Ngọc Lan. Hơn nữa ông ta lại còn trực tiếp quyết định, thậm chí không có ý định đi thương lượng với Lý Tử Hằng.
Lý Tử Hằng cũng không phủ nhận thực lực của Chân Hồng Phỉ, nếu ký hợp đồng với Chân Hồng Phỉ thì cũng được thôi, chẳng qua Diệp Ninh cũng đã đến đây rồi, nếu đến cả cơ hội thử giọng cũng không cho thì rõ ràng là không công bằng.
“Tổng giám đốc Tiền, còn có một ca sĩ cuối cùng, cô ấy cũng cố ý từ nơi khác chạy đến, hay là để tất cả bọn họ đều hát xong luôn đi.”
Anh ta ghé sát vào lỗ tai Tiền Siêu nói, bảo đảm Diệp Ninh và Nhậm Ngọc Lan sẽ không nghe được.
Tiền Siêu cảm thấy không cần thiết phải làm như thế, nhưng mà nếu Lý Tử Hằng đã có kiến nghị như thế, vẫn gật đầu.
Chân Hồng Phỉ hát xong, hơi thở vẫn vô cùng ổn định, nụ cười trên mặt giống như đã nắm chắc thắng lợi.
Lý Tử Hằng cho cô ta một ánh mắt khen ngợi, sau đó nhìn về phía Diệp Ninh.
Trước kia anh ta từng nghe Diệp Ninh biểu diễn trên sân khấu rồi, tuy rằng cách màn lụa nhưng giọng hát ảo diệu du dương kia, đến nay anh ta cũng không thể nào quên được.
Nhưng mà các ca khúc kia đều là do Diệp Ninh tự sáng tác, đương nhiên là phù hợp với giọng hát của cô, cho nên hiện tại Diệp Ninh sẽ biểu diễn ca khúc mới này đến trình độ nào, đến cả Lý Tử Hằng cũng không thể nào xác định được.