Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 765

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Xin lỗi, lúc đó là do anh quá ích kỷ, từ trước đến nay đều chưa bao giờ suy xét đến việc có phải em thật sự cần một công việc hay không.”

Cố Phong hoàn toàn không ái ngại tài xế và Trương Quốc Trụ ngồi ở phía trước, thật ra chuyện này anh cũng nên xin lỗi từ lâu rồi mới đúng

Lần này đến lượt Diệp Ninh ngẩn ngơ.

Cô nói mấy lời này chỉ là vì muốn làm Trương Quốc Trụ biết, thật ra cô và Cố Phong cũng không phải hợp nhau đến thế, chứ không phải là vì làm Cố Phong xin lỗi.

“Chuyện này em tạm thời ghi tội cho anh một lần, sau này lại xem xét lại sau, có được không?” Cố Phong nhìn cô với ánh mắt mong đợi.

Dáng vẻ vừa đáng thương lại áy náy này hoàn toàn không phù hợp với hình tượng con người rắn rỏi, m.á.u lạnh của anh.

Tâm trạng Diệp Ninh vô cùng phức tạp, hiện tại giống như nếu cô nói không được thì là cô đang ăn h.i.ế.p anh vậy đó.

“Cô gái, người ta đã xin lỗi cô rồi, cô cứ tha thứ cho người ta một lần đi.”

Đến cả tài xế lái xe đang hóng chuyện từ nãy đến giờ cũng không giữ được bình tĩnh, chủ động khuyên nhủ giúp Cố Phong.

TBC

Diệp Ninh cười “ha hả” hai tiếng, dùng im lặng thay cho lời đồng ý.

Một khi đàn ông đã xuống nước yếu thế thì không còn chuyện gì của phụ nữ nữa.

Cố Phong thấy cô ngầm đồng ý, khóe miệng cũng nhịn không được hơi cong lên.

Mười phút sau, ba người cùng nhau xuống xe, đây là lần đầu tiên Cố Phong đến xưởng sản xuất điện ảnh.

“Tiểu Ninh, em và đạo diễn Trương làm việc ở chỗ này hả?”

Trương Quốc Trụ là đạo diễn, ở chỗ này rất bình thường, nhưng còn cô thì sao lại ở đây?

“Đạo diễn Trương không nói cho anh biết à?” Diệp Ninh còn tưởng rằng anh đã biết chuyện cô viết kịch bản rồi.

Cố Phong lắc đầu nói.

Trương Quốc Trụ cũng khá kinh ngạc, sau đó anh ta lại nhìn về phía Diệp Ninh: “Tôi còn tưởng là cô đã nói với cậu ấy từ lâu rồi chứ?”

 

Cho nên thật ra hai người bọn họ không có ai nói cho anh biết cả.

Cố tình Cố Phong cũng không thèm hỏi.

Bọn họ đã dẫn anh đến nơi này rồi, Diệp Ninh cũng không cần thiết phải giấu diếm.

“Trước đó tôi vừa mới viết ra một kịch bản phim, sau đó bên phía đạo diễn Trương phụ trách quay chụp.

Cố Phong đã nghĩ đến rất nhiều loại khả năng, chỉ là chưa từng nghĩ đến chuyện này.

“Em biết viết kịch bản?”

Diệp Ninh biết chuyện này rất khó có giải thích được: “Thật ra cũng không khó lắm đâu, chỉ cần sức tưởng tượng phong phú một chút là được.”

Cô cố ý nói có vẻ nhẹ nhàng, không làm Cố Phong nghi ngờ.

Dù sao thì đối với một người chỉ có trình độ văn hóa tiểu học như cô mà nói, chuyện cô viết ra được kịch bản thật sự sẽ làm người ta rất khó tin.

Trương Quốc Trụ cảm thấy Diệp Ninh đang khoe khoang.

Nếu thật sự đơn giản như thế thì Ngô Thu Á, Lý Hiểu và Xà Hoành Minh cũng sẽ không mất đến hai năm để sáng tác kịch bản.

Cũng may tuy rằng vẻ mặt của Cố Phong có chút phức tạp, nhưng lại không hỏi thêm nhiều, điều này làm Diệp Ninh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thúc giục nói: “Chúng ta đi vào đi.”

“Chào đạo diễn Trương, biên kịch Diệp.”

Nơi Trương Quốc Trụ và Diệp Ninh đi đến, mỗi người đều cung kính chủ động chào hỏi.

Hiển nhiên hai người cũng đã quen với cảnh này, gật đầu coi như đáp lại.

Ánh mắt của Cố Phong vẫn luôn dính chặt trên người Diệp Ninh, mỗi một lần nhìn cô làm việc đều mang đến bất ngờ rất lớn cho anh.

“Hôm nay tất cả những diễn viên diễn nhân vật quan trọng đều sẽ đến đây để xác định cách trang điểm ăn mặc cho nhân vật, sau đó mới bắt đầu tiến tổ huấn luyện. Diệp Ninh đến đây cũng là vì gặp mấy diễn viên chính kia. Chờ lát nữa đi vào, chúng tôi bắt đầu làm việc thì có lẽ sẽ không có thời gian để ý đến cậu, cậu cứ việc thả lỏng muốn làm gì thì làm.” Trương Quốc Trụ nói với Cố Phong.

Cố Phong lên tiếng “Được”, sau đó đi theo bên cạnh Diệp Ninh, không rời nửa bước.

Droppii Mall
Bình Luận (0)
Comment