Buổi chiều, cửa hàng bán băng đĩa ở kinh thành bắt đầu có người xếp hàng dài, trên vài con phố nhộn nhịp nhất đều đang phát ca khúc mới của Diệp Ninh.
Mà trong số mấy ca khúc này thì ca khúc do chính Diệp Ninh sáng tác được yêu thích nhất, làm người ta nghe như si như say.
Khoảng ba giờ chiều, Lý Tử Hằng lại nhận được điện thoại của bộ phận tiêu thụ, số lượng băng từ đưa đi tiêu thụ đợt thứ hai đều đã bán sạch sẽ, bắt đầu chuẩn bị bán đến đợt thứ ba.
Lúc này tâm trạng kích động của Lý Tử Hằng đã không thể nào dùng ngôn từ để hình dung.
Điều này cũng có nghĩa là chỉ tính riêng khu vực kinh thành này, đến thời điểm hiện tại cũng đã đạt đến con số hai nghìn, đây là số liệu cực kỳ cao.
Nếu anh ta nhớ không lầm thì hộp băng từ sáng tạo kỳ tích doanh số của Chân Hồng Phỉ lúc trước, số lượng bán ra ngày thứ hai cũng chỉ xấp xỉ như thế mà thôi.
Hơn nữa đây còn là chưa thống kê doanh số của các thành phố khác, nếu tính luôn tất cả, cho dù là dùng số liệt thấp nhất thì tổng doanh số ngày hôm nay chắc chắn cũng đã vượt qua số liệu ngày thứ hai của Chân Hồng Phỉ.
Lý Tử Hằng cố đè ý định muốn lập tức chạy đi báo tin vui cho giám đốc xuống, làm bản thân tiếp tục bình tỉnh, tỉnh táo lại.
Mà đến sáng sớm ngày thứ năm băng từ phát hành, loại bình tĩnh này cũng hoàn toàn biến thành điên cuồng.
Mới sáng sớm Lý Tử Hằng đã chạy đến nhà xuất bản, mà Chu Đông Thụ của bộ phận tiêu thụ đã đứng chờ sẵn trước cửa văn phòng.
TBC
“Chủ nhiệm có tin tức tốt!”
Mấy ngày nay Lý Tử Hằng đã nghe được quá nhiều tin tức tốt, cho nên hiện tại đã bắt đầu miễn dịch với ba chữ này.
“Đi vào trong rồi nói.”
Anh ta mở cửa văn phòng ra, hai người lần lượt đi vào trong.
Chu Đông Thụ sốt ruột hấp tấp nói ngay: “Số lượng băng từ sản xuất đợt đầu tiên đã bán sạch hết rồi.”
“Bán sạch rồi thì tiếp tục...” Lý Tử Hằng mới nói được một nửa đột nhiên phản ứng lại, lập tức ngưo ngẩn, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Chu Đông Thụ ba giây: “Anh lặp lại lần nữa, băng từ sản xuất đợt đầu tiên đã bán sạch hết rồi?”
Trong đợt sản xuất đầu tiên này, nhà xuất bản chuẩn bị một vạn hộp băng từ, vậy mà bán sạch hết rồi?!
Chu Đông Thụ hưng phấn gật đầu nói: “Không sai. Sáng hôm nay, khoảng năm giờ tôi đã nhận được điện thoại của các cửa hàng ở các thành phố khác, bọn họ đều đang giục chúng ta nhanh chóng bổ sung hàng hóa đó!”
Lần này thì Lý Tử Hằng không thể nào giữ bình tĩnh được nữa.
Bốn ngày đã bán hết một vạn hộp băng từ, tốc độ này thật sự là từ xưa đến nay chưa từng có.
Hơn nữa mức độ nổi tiếng của ca khúc vẫn còn đang liên tục lên men, rõ ràng là còn chưa đạt đến giới hạn cao nhất.
Nếu cứ dựa theo tốc độ tiêu thụ này mà tính thì chỉ riêng số lượng bán ra đầu tiên của Diệp Ninh cũng đã có thể phá vỡ kỷ lục tổng lượng tiêu thụ của Chân Hồng Phỉ rồi.
Phải biết rằng đó chính là thành tựu mà Chân Hồng Phỉ mất hai ba năm mới đạt thành đó!
“Nhanh chóng bổ sung hàng hóa đi!” Lý Tử Hằng mặt ngoài trông còn có vẻ bình tĩnh, nhưng lai bị giọng nói khẽ run bán đứng cảm xúc chân thật.
Chu Đông Thụ cũng muốn lắm chứ, nhưng mà giai đoạn đầu bọn họ cũng chỉ chuẩn bị có nhiêu đó hàng hóa, cho dù là hiện tại chế tạo gấp thì cũng còn cần thời gian.
Lý Tử Hằng cũng lập tức ý thức được chuyện này: “Tăng ca thêm giờ, dùng tốc độ nhanh nhất để sản xuất! Có bất cứ khó khăn gì đều có thể đến tìm tôi!”
Chu Đông Thụ đến đây cũng chính là vì những lời này của anh ta: “Vậy lần này chế tạo số lượng bao nhiêu?”
Bán tốt như thế, anh ta cũng không dự tính được tiếp theo đây thị trường sẽ có nhu cầu lớn đến mức nào.
Lý Tử Hằng suy nghĩ một chút, đưa ra một quyết định vô cùng to gan.
“Hai vạn đi.”
Cho dù Chu Đông Thụ đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, nhưng vẫn nhịn không được hít một ngụm khí lạnh.
Tính luôn một vạn phía trước, vậy tổng cộng đến ba vạn.
Doanh số giai đoạn đầu tiên thật sự có thể xông đến độ cao như thế sao?