Bây giờ xưởng hơn hai trăm người, không dễ quản! Họ đã ước định rồi, không được sắp xếp thân thích vào, không được dùng chức vị đổi nhân tình, nhưng Lục Hương thì khác, cô là nhân tài mà lãnh đạo huyện đều công nhận.
Lục Hương nói muốn tới mở tiệm ma lạt thang.
So với quản lý xưởng, cô muốn làm chút công việc tay nghề hơn, kiếm chút tiền.
Lưu Bàng nghe nói Lục Hương muốn bán ma lạt thang, tuy không biết là gì, nhưng vẫn rất nể mặt nói: “Sau này ngày nào tôi cũng tới ủng hộ!”
Anh ấy muốn đến nhà Lục Hương ăn ké còn ngại, mở tiệm thì tiện rồi.
Nói tới chuyện này liền hưng phấn, nhưng Lưu Bàng không quên chuyện chính: “Hai người muốn mua nhà, căn tôi nói lần trước có được không?”
Lục Hương không biết Lưu Bàng giới thiệu nhà khi nào.
Lưu Bàng cũng không giải thích, nói: “Đi, tôi dẫn chị đi xem thử!” Tai nghe không bằng mắt thấy.
Sau đó dẫn Lục Hương đi đến một căn nhà tây dương có vườn hoa.
Biệt thự kiểu Tây vô cùng xinh đẹp. Tổng cộng hai tầng, trong sân trồng một cây hoa giấy nhẵn lớn, bây giờ đang nở hoa, trong ngoài tường đều là cành nhánh của hoa giấy nhẵn, trông dồi dào sức sống.
Lưu Bàng nói: “Căn nhà này có lai lịch rất lớn, trước đây là nơi lãnh đạo của xưởng gang thép ở, sau đó lãnh đạo này mất chức, nhà kiểm tra tịch thu quy về của công…”
Anh ấy chậm rãi giải thích, nghe nói là lãnh đạo tham ô khoản công, vợ của lãnh đạo từng ở nước ngoài, căn nhà được xây cực kỳ tốt.
Sau khi nhà xung công đã được bán ra ngoài.
Nhưng người ở đây mê tín, luôn cảm thấy chủ cũ rớt đài, sống ở đây không chắc chắn.
Lưu Bàng nói: “Dù sao hai người cũng không ở trong thể chế, một căn này ba vạn tệ rất phù hợp.”
Là quyền sở hữu vĩnh viễn, bao gồm tất cả thiết bị gia dụng bên trong, chỉ cần chuyển vào là có thể ở được, Lục Hương đi vào xem, bên trong ngay cả tủ lạnh, ti vi màu, máy pha cà phê đều có.
Lưu Bàng giải thích, nói năm đó cha anh ấy muốn mua, người bán nhà thân với cha anh ấy, đưa chìa khóa cho Lưu Bàng, bảo họ nghĩ kỹ rồi quyết định.
Nhưng cha anh ấy nghĩ tới nghĩ lui vẫn không mua.
Lưu Bàng nói: “Chỉ riêng những thiết bị này đã không chỉ ba vạn!” Anh ấy không mua được, nhưng phân tốt không chảy ruộng ngoài, muốn để Lục Hương bọn họ mua.
Lục Hương lập tức nhìn trúng căn nhà này.
Trên dưới lầu tổng cộng phải năm trăm mét vuông, còn tặng kèm một bãi đậu xe. Chỉ nhìn hoa giấy nhẵn nở rộ ở trong sân đã thích rồi.
Nhưng Lục Hương rất cẩn thận, không lập tức đồng ý ngay, nói với Phó Cầm Huy: “Chúng ta mua căn nhà này, liệu có quá phô trương không?”
Họ mở xưởng mới hơn hai năm, nếu mua căn nhà này, không khỏi quá nổi bật!
Phó Cầm Huy nói: “Không cần suy nghĩ những điều này, em muốn mua thì mua!” Hiếm khi gặp được một căn hợp ý.
Lưu Bàng nói: “Đúng vậy, muốn mua còn phải tranh thủ lúc còn sớm, rất nhiều người đều nhìn trúng căn nhà này.”
Lục Hương nghĩ ngợi cũng cảm thấy có lý, nếu đã thích, giá cả phải chăng, họ lại đủ tiền mua, không do dự nữa: “Vậy chúng tôi mua.”
Lưu Bàng nói: “Nếu không đủ tiền, có thể lấy từ chỗ tôi.” Bây giờ anh ấy cũng phát đạt rồi, tốc độ kiếm tiền còn nhanh hơn xài tiền.
Lục Hương nói không cần.
Sau đó họ cùng đến ngân hàng rút tiền, đến bộ phận liên quan mua căn nhà này.
Đơn vị trong huyện thấy họ trả ba vạn tệ sảng khoái như vậy, bật hết đèn xanh, trong vòng một ngày đã thông qua hộ khẩu. Nếu bình thường tự giải quyết, một tuần cũng chưa chắc có thể thuận lợi hoàn thành.
Cầm được sổ đỏ, Lục Hương có hơi vui vẻ, dù sao tới cũng tới rồi, dọn dẹp nơi này một chút.
Thẩm mỹ của Lục Hương rất tốt, trước đây từng kinh doanh nhà hàng, tùy tiện đổi vị trí gia cụ, bày một ít hoa, lập tức khác hẳn.
Trang trí trong nhà trong thanh lịch lộ ra quý phái.
Lưu Bàng với Phó Cầm Huy quét dọn, Lục Hương bố trí, căn nhà to như vậy, sau này hoàn toàn thuộc sở hữu của họ rồi.
Càng kiểm kê, càng cảm thấy mua rất xứng đáng.
Tất cả thiết bị đều có thể dùng được, thậm chí trên tường còn có một cái lò sưởi âm tường đốt củi vào mùa đông.
Sô pha cũng rất đẹp.
Để bán nhà, cách dăm ba hôm sẽ thuê người tới quét dọn, cho nên nơi này không bẩn mấy, họ quét dọn lại một lượt, càng sạch sẽ hơn.
Sau khi quét dọn xong trong nhà, Lục Hương đặc biệt đi xem hầm xe.
Eo bị người nhẹ nhàng ôm lấy, Lục Hương vừa hồi thần liền nhìn thấy Phó Cầm Huy.
Phó Cầm Huy nói: “Bước tiếp theo chúng ta mua xe.”
Bây giờ đã có con, nếu có xe sau này cũng tiện.
Lục Hương trịnh trọng gật đầu, thật sự tràn ngập mong đợi với cuộc sống này.
Từ đây đi ra, Lục Hương lại đến mặt tiền trước đó của cô.
Đo lường xong, làm ma lạt thang cần đặt làm bàn bếp, bàn ghế, làn nhỏ đựng rau, kệ bếp, nồi nấu lẩu…
May mà đây là đồ nghề của Lục Hương, đặt làm vô cùng nhanh chóng.
Kinh doanh ma lạt thang khá rườm rà, Lục Hương không định làm một mình, dán thông báo tuyển người ở bên ngoài.
Chẳng mấy chốc đã có người ngó nghiêng tới hỏi: “Chỗ các cô tuyển người sao?”
Lục Hương lập tức trả lời: “Tuyển người!”
Dì đó có hơi dè dặt đi vào trong: “Tôi họ Thái, cô gọi tôi là thím Thái là được. Chỗ cô làm những gì, có thể trả bao nhiêu tiền lương, có giới hạn tuổi tác không.”
Lục Hương nói: “Chính là những công việc khá lặt vặt như rửa rau, thái rau, nấu đồ ăn, quét dọn vệ sinh, rửa bát đũa. Không giới hạn tuổi tác, một tháng ba mươi tệ, yêu cầu chân tay lanh lẹ, làm việc sạch sẽ.”
Thím Thái nghe Lục Hương nói không giới hạn độ tuổi, lập tức nói: “Tôi muốn làm!” Năm nay bà ấy đã hơn sáu mươi, trước đây làm thuê lặt vặt, không có công việc chính thức.
Bình thường sống cùng với con gái và con rể, ít nhiều cũng phải nhìn sắc mặt của họ.
Nếu mình có thể kiếm chút tiền thì sẽ khác. Sợ Lục Hương không thuê bà ấy, vội vàng bổ sung hai câu: “Tôi còn biết hấp màn thầu, hấp bánh cuốn, làm việc cũng không có vấn đề, than thể cũng không có bệnh tật gì.”
Lục Hương nói: “Thím có thể tới làm thử ba ngày, nếu không được thì thôi. Ba ngày này vẫn có lương.”
Thím Thái nghe vậy lập tức vui vẻ: “Được, vậy khi nào bắt đầu?” Bà ấy vô cùng sốt sắng.
Lục Hương nói: “Sau nửa tháng sẽ kinh doanh thử.” Những ngày này phải làm một số thứ như giấy phép kinh doanh các kiểu.
Tiệm ma lạt thang của Lục Hương rất dễ tuyển người, chẳng bao lâu lại liên tục có hai bác gái tới. Cũng hẹn nửa tháng sau tới thử việc.
Lục Hương chỉ muốn tuyển ba người, thấy đã tuyển đủ liền xé giấy tuyển dụng xuống. Nếu ba người này không được thì lại dán tiếp.
Sau khi sửa sang xong tiệm ma lạt thang, mấy ngày này, Lục Hương cũng rất bận, đặt rau, đặt đậu phụ khô, còn đến chỗ bán sỉ gia vị ở tỉnh nhập một lô hàng.
Tiệm ma lạt thang nhỏ còn chưa mở, Lục Hương đã bắt đầu tất bật rồi.
Lục Hương mở tiệm là nghiêm túc, gia vị cô đều mua một trăm cân. Ra ngoài tiêu gần một nghìn tệ, cộng thêm mấy hôm nay liên tục tiêu, đã tốn những hai nghìn tệ.
Năm nghìn tệ còn lại, cất kỹ.
Thời gian nửa tháng nhanh chóng trôi qua, cả nhà Lục Hương đã chuyển vào huyện sống.
Để giúp con trai thích ứng, mấy hôm nay ngày nào Lục Hương cũng chơi cùng con trai.
Tiểu Tích Niên rất vui, không nhìn ra chút không thích ứng môi trường nào.
Ngày mai tiệm ma lạt thang sẽ khai trương.
Lục Hương ngủ rất sớm. Sáng ngày hôm sau cũng dẫn con trai tới tiệm, tiện trông con!
Mới trôi qua nửa tháng, nơi này đã thay đổi lớn, bàn ghế đều chỉnh tề ngay ngắn.
Lục Hương vừa tới cửa tiệm, ba dì đã ở cửa đợi rồi.
Lục Hương mở cửa tiệm ra, họ đi vào! Trong mắt các dì này đều có công việc, không cần Lục Hương chỉ huy, họ đã bắt đầu quét sàn lau sàn, sắp xếp nhà bếp.
Rất nhanh rau đã tới, có loại cần rửa sạch, có loại cần thái. Sau khi làm xong, hơn hai mươi loại rau củ lần lượt bày ra.
Mấy dì này bình thường rất khó tìm việc, cuối cùng cũng tìm được một công việc, lại trả lương cao, đều hận không thể dùng hết kỹ năng của mình, đều làm việc rất tích cực.