Vợ cũ của Tống Hà trách móc: “Bà chủ Thường muốn anh thu được nguyên liệu sản xuất từ nhà máy số hai. Anh đã nhận tiền, nhưng hàng hóa lại không thu được, làm sao giải thích đây?”
Xưởng trưởng Đông nói: “Lão Hà ở nhà máy số hai kia quá cảnh giác, thật sự không tìm được cơ hội. Hay là em quay lại tìm Tống Hà, xem có thể lấy một ít tới để báo cáo kết quả công tác không?”
Vợ cũ của Tống Hà lắc đầu, “Tống Hà ăn ở luôn trong phòng thí nghiệm, bảo vệ trước kia của anh đến canh cổng cho người ta, giờ không cho em vào.”
...
Sản phẩm đã được hoàn thành, cái tên “Hoa Thần Kỳ” do Khương Nguyễn đặt từ sáng sớm, nhưng Hạ Tử Kỳ đưa ra ý kiến phản đối.
“Tên này nghe có vẻ quá khí phách, thay bằng “Hoa Kỳ Tích” sẽ hay hơn.”
Ý kiến của anh ta bị Khương Nguyễn bác bỏ ngay, “Vậy thì không bằng gọi là “Thần Kỳ Từ Trên Trời Rơi Xuống”.”
Mọi người liền đè Hạ Tử Kỳ xuống, không cho anh ta nói thêm, “Hoa Thần Kỳ rất hay, xứng đáng với cái danh thần kỳ.”
Kem dưỡng da được bổ sung 50% tinh chất, vì thế trên bao bì có hình năm cánh hoa, trong khi kem mắt được bổ sung 65% tinh chất, nên có hình sáu cánh hoa.
Khương Nguyễn giữ lại mười bộ, chuẩn bị mang về tặng mọi người, bao gồm chị dâu, hai chị dâu của nhà họ Khương, bà Hoàng, mẹ nhà họ Hàn, Tuân Lực. Mỗi người đều được tặng một bộ.
Phần còn lại giao cho Lương Thủ Dập mang về, “Cố gắng tặng hết, xem phản ứng thị trường thế nào.”
Lương Thủ Dập nói: “Tháng này đúng lúc mẹ tôi mừng sinh nhật 50 tuổi, hay là cô cũng đến, tạo sự chú ý cho sản phẩm mới?”
Khương Nguyễn lắc đầu, “Tôi nên giữ bí ẩn một chút.”
“Lần này trở về, ít nhất cũng phải nửa năm sau tôi mới có thể quay lại.” Lương Thủ Dập ám chỉ rằng, nửa năm sau khi anh ta trở lại, sẽ có thể đứng dậy mà không làm phiền Khương Nguyễn.
Khương Nguyễn nói: “Anh đã trì hoãn đủ lâu rồi, nhanh trở về đi, gia đình anh đang đợi, tôi cũng cần về thủ đô.”
Lương Thủ Dập đã trì hoãn ở Thâm Quyến hơn một tháng, cuối cùng cũng bắt đầu hành trình trở về Hương Giang.
Hàn Khinh Khinh cuối cùng cũng đợi được, khi đến Hương Giang, ảnh hưởng của Khương Nguyễn không còn nữa, bây giờ cô ta cảm thấy lời mẹ mình nói trước đây là đúng, gia đình cô ta không nên quá gần với Khương Nguyễn, sẽ bị áp chế.
Mộ Tuyết Hội đến Thâm Quyến phụ trách việc kinh doanh mới, trước khi đi, Hàn Khinh Khinh đến thăm cô ta.
Mộ Tuyết Hội luôn chú ý đến mọi động thái của Khương Nguyễn, cô sở hữu công nghệ nuôi cấy độc quyền của Thần Thảo Hoa, thu hút được sự đầu tư từ hai nhà Hạ và Lương.
Điều càng khiến người ta bức xúc là, công ty do nhà họ Hạ đầu tư không có cổ phần của cô Hạ, không thể lấy được bất kỳ thông tin nội bộ nào.
Mộ Tuyết Hội hỏi: “Khinh Khinh, nghe nói anh Lương chờ một tháng rưỡi để chờ sản phẩm mới, chỉ có hai trăm bộ, cũng không đủ bán nhỉ.”
Hàn Khinh Khinh không hề biết những bí mật thương mại này, hơn nữa anh Lương đã tặng một bộ cho Liễu Tiểu Hương, nói là Khương Nguyễn gửi tặng cô ấy.
Nhưng cô ta không có.
Hàn Khinh Khinh nói: “Lần này hình như không bán, để anh Lương mang về tặng mọi người. Khương Nguyễn thật buồn cười, chọn một cái tên hoang đường là “Hoa Thần Kỳ” gì đó. Chỉ là một loại kem dưỡng da thôi, thần kỳ cái gì chứ? Lại còn muốn anh Lương đem tặng, không xứng với địa vị của anh Lương, tặng ra người ta cười c.h.ế.t mất.”
Lương Thủ Dập thêm gần hai trăm bộ kem dưỡng này vào quà cảm ơn trong tiệc mừng thọ của nhà họ Lương.
Bà Lương không hài lòng lắm, chưa từng nghe tên, lại là mỹ phẩm sản xuất trong nội địa, bản thân bà ta còn không dám dùng, làm sao tặng cho khách được?
“Nhưng thêm vào thì không đủ “lục lục đại thuận” nữa.”
Lương Thủ Dập nói: “Vậy thì bỏ yến sào đi.”
Bà Lương nói: “Ôi, giới phu nhân của mẹ sẽ không dùng loại kem dưỡng không tên tuổi này đâu.”
“Vậy mẹ giúp giới thiệu đi.” Lương Thủ Dập cười nói: “Không thể nhanh chóng tạo dựng uy tín, con trai mẹ sẽ lỗ nhiều tiền lắm.”
Bà Lương giận dỗi: “Bảo mẹ nói lời trái lương tâm, mẹ thật sự không làm được.”
Lương Mỹ Triệt vội nói: “Còn thừa vài bộ, anh ơi, em có thể mang đi tặng bạn thân được không?”
Người trẻ tuổi có thể dễ dàng chấp nhận những thứ mới mẻ hơn, hiện giờ còn nửa tháng nữa là đến tiệc mừng thọ, nửa tháng là đủ thời gian để thấy kết quả.
Lương Thủ Dập gật đầu, Lương Mỹ Triệt tin tưởng anh trai mình một cách vô điều kiện, cô ta tự mình dùng thử hai ngày, cảm thấy thực sự không tồi, bèn quảng cáo cho đám bạn gái của mình.
...
Khương Nguyễn trở về thủ đô, không may để lỡ mất Tần Viêm, anh cùng Chung Quảng Nguyên đi công tác, vài ngày sau mới trở về.
Khương Nguyễn đã chia ra tặng những hộp kem dưỡng da, chỉ còn lại một vài hộp đem tặng cho chị dâu.
Món quà từ Khương Nguyễn, Giang Úy tin, khi mở ra, từng làn hương thơm ngát lan tỏa, không phải mùi của nước hoa, mà là hương thơm tự nhiên.
“Em định bán bao nhiêu tiền một hộp này?” Giang Úy biết Khương Nguyễn đã đầu tư toàn bộ số tiền kiếm được trong những năm qua vào việc phát triển sản phẩm lần này.
Khương Nguyễn nói: “Chưa đến lúc bàn giá cả. Chỉ riêng nguyên liệu, lọ và bao bì đã tốn đến hai mươi đồng.”
“Gì cơ? Đắt vậy sao?” Giang Úy không khỏi ngạc nhiên, bởi lẽ loại kem dưỡng da cô ấy đang dùng chỉ có giá hai đồng một hộp.
Khương Nguyễn nói: “Những sản phẩm này dự định sẽ được quảng bá trên thị trường quốc tế. Hạ Tử Kỳ nói là tăng thêm một con số, khi chính thức ra mắt ở Hương Giang, chắc chắn phải bán với giá ít nhất hai trăm đồng mỗi bộ.”
“Hai trăm đồng, tổng thu nhập một tháng của chị và anh trai em cộng lại còn không đủ.” Giang Úy tiếc nuối, “Thế thì thật sự là không dùng nổi rồi.”
Khương Nguyễn tặng cho Giang Úy cả bốn bộ còn lại, “Chị là chị dâu của em, sau này em sẽ cung cấp kem dưỡng da cho chị.”
Sau khi gửi xong mỹ phẩm, Khương Nguyễn đến tòa nhà bách hóa ở thủ đô, quầy hàng ở vị trí đẹp nhất trưng bày mỹ phẩm Xuân Bí Ẩn. Họ đã mời những cô gái bán hàng mặc áo sườn xám truyền thống, giá năm đồng một hộp kem mặt, bán cũng khá tốt.
Khương Nguyễn mua kem mặt, kem mắt, tinh chất, tổng cộng mất mười lăm đồng.
Cô mở ra ngửi thử, cười khẽ, Thường Lâm Yến đã mất vài năm công sức mà vẫn không pha chế được hương thơm tự nhiên của Thần Thảo Hoa.
Trên bao bì ghi rõ có chứa thành phần chiết xuất từ dược liệu truyền thống chiếm 30%, thực tế họ đã sử dụng phương pháp hóa học để mô phỏng hiệu quả của Thần Thảo Hoa.
Khương Nguyễn trở về làng Đại Loan, cùng Tần Ngạo trồng năm trăm mẫu Thần Thảo Hoa, ba tháng sau thu hoạch, ba tháng nữa, nhà máy của họ có thể bắt đầu sản xuất.
Khương Nguyễn nói: “Mỗi tháng tôi sẽ quay lại một lần để giám sát việc trồng trọt, mỗi tháng sẽ trồng một lô mới.”