Chương 145: Phùng Học Minh Tặng Hoa Hồng (1)
Nghe xem, vừa rồi không phải là dắt cô đi đạo sao? Phàn Kỳ ôm lấy gấu trắng kéo chăn lăn vào trong, cúi đầu nhẹ giọng nói với gấu trắng trong lòng: "Hùng Hùng, ngủ ngon. " Trần Chí Khiêm nghe thấy giọng nói của cô: "Hả?”
Phàn Kỳ không muốn nói chuyện với anh, nhắm mắt lại giả vờ ngủ.
Trần Chí Khiêm lắc đầu, là anh nhìn thấy có ăn liền ba hộp rau hẹ cộng thêm một chén bột hải sản, mới kéo cô ra ngoài tiêu thực. Ngược lại cô lại rất tốt, còn phát tiết tính tình.
Trần Chí Khiêm nghe thấy tiếng hít thở đều đều, thật đúng là ngủ thiếp đi.
Buổi tối ôm một thứ ngủ cũng không ngại khó chịu? Thật không biết là vì sao lại dưỡng thành thói quen xấu như vậy? Anh chống đỡ thân thể, đưa tay nắm lấy Hùng trắng lớn, nhẹ nhàng mà nhấc lên, tựa như trong mộng có kẻ tranh đoạt với cô, cô ôm càng chặt. Anh vừa định buông gấu trắng xuống, tay Phàn Kỳ gãi gãi trên mặt, nhân cơ hội này anh rút gấu đi, đặt ở góc chân. Lần này có lẽ là cô đã có thể ngủ thoải mái, Trần Chí Khiêm năm xuống. Không bao lâu Phàn Kỳ trở mình, một cánh tay như thường ngày vươn lên người anh.
Trong giấc mộng Trần Chí Khiêm cảm giác Phàn Kỳ ngồi dậy, lạch cạch một tiếng, cô bật đèn.
Trần Chí Khiêm mở mắt ra, thấy Phàn Kỳ dụi mắt, thấy gấu trắng bên chân, khom lưng nhào tới ôm gấu lại đây, miệng thì thào: "Hùng Hùng, đều là chị không tốt, sao chị lại ném em ở bên cạnh chứ?"Phàn Kỳ tắt đèn, lại ôm gấu ngủ. Trần Chí Khiêm: ???Sáng thứ tư, Phàn Kỳ vào văn phòng gặp Liêu Kế Khánh, ung dung toả sáng đi tới.
Cô chào hỏi: "Chào buổi sáng, ông Liêu!"Liêu Kế Khánh dừng bước: "Chiều nay cô thi lần đầu tiên?”
“Ừ. ”
“Vậy là tốt rồi, ba giờ chiều anh Siêu tới, cô thi xong thì trở về văn phòng. " Liêu Kế Khánh nói.
"Được. "Xem ra Liêu Kế Khánh vui mừng là bởi vì đầu phim lại có cảnh quay?Liêu Nhã Triết phía sau đi tới: "Cô không lên lầu chờ kết quả à?”
“Thông qua chính là thông qua, không qua chính là không qua, có gì phải gấp? Buổi chiều lúc tôi đi thi lấy cũng không muộn. " Phàn Kỳ nói.
"Là không có lòng tin không dám đi lấy, có muốn tôi đi lấy cho cô hay không?" Liêu Nhã Triết nói. Phàn Kỳ từ trong túi xách lấy hóa đơn ra, đặt ở trên tay anh: "Vậy phiền anh rồi. "Thật đúng là biến anh ta thành em trai nhỏ làm chân chạy sai vặt? Liêu Nhã Triết nhận được câu trả lời, cho dù coi anh ta là chân chạy, anh ta cũng phải đi một chuyến. Phàn Kỳ lại hàn huyên vài câu, đồng nghiệp tới thúc giục: "Phàn Kỳ, họp sớm rồi. "
"Đến ngay đây. ”
“Cô có thấy Liêu Nhã Triết không?"Nói đến Liêu Nhã Triết, Liêu Nhã Triết bước nhanh vào, đưa phong bì cho cô: "Mau nhìn đi!"Phàn Kỳ để phiếu điểm trong ngăn kéo, định chờ họp xong sẽ mở ra, Liêu Nhã Triết giật lấy: "Mở ra. "
Đồng nghiệp vẫy tay trước cửa phòng họp: "Chỉ chờ hai người thôi. "Phàn Kỳ vừa đi vừa tháo ra, mở phiếu điểm rồi nhíu mày, thành tích đương như thấp hơn so với dự đoán của cô. Liêu Nhã Triết an ủi cô, thò đầu nhìn bảng điểm: "Lần đầu tiên thi không qua là chuyện bình thường, huống chi cô mới ôn tập được vài ngày. Khoan đã. . . cô qua hết rồi?”
“Quyển một đều là cơ sở, vậy mà mới bảy mươi ba, tôi phỏng chừng thế nào cũng phải trên tám mươi. " Phàn Kỳ cẩn thận suy nghĩ rốt cuộc bị trừ điểm ở đâu.
Thứ đồ chơi này cũng sẽ không cao điểm sẽ có đẳng cấp cao hơn, thông qua là tốt rồi, cô lại còn không hài lòng điểm của mình?
Hai người ở cửa phòng họp nói chuyện, người trong phòng họp đều nghe thấy. Liêu Kế Khánh hỏi: "Cô đều thông qua toàn bộ rồi?"
"Cô ấy thật sự thông qua rồi. " Liêu Nhã Triết hối hận, như vậy chẳng phải là muốn anh ta gọi cô là bà nội sao?
Phàn Kỳ đưa phiếu điểm cho Liêu Kế Khánh, Liêu Kế Khánh nhìn một chút: "Hôm qua cô đi đàm phán hủy hợp đồng, thủ tục làm thỏa đáng chưa?"
"Xong rồi. "