Chương 157: Tên Nhát Gan Trần Chí Khiêm (6)
Thêm nữa là thị trường cần phục hồi sau sự sụp đổ lớn, giá cổ phiếu vẫn tơ tửng ở vị trí thấp. Lưu Tương Niên bỏ ra chi phí thấp mà đã thành công thu mua Istay ElectronIcs. Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ: “Tôi đã từng muốn thu mua Islay Etectronics, Dung Viễn đã đưa cho tôi một ý tưởng, đó chính là cách này. ”
Thì ra là có chuyên gia tư vấn cho cách này, Phàn Kỳ đã hiểu.
Mở cửa nhà, Trần Chí Khiêm liền giục Phàn Kỳ: “Em đi tắm trước đi, tay của em phải rửa hơn hai lần đấy. ”
Phàn Kỳ lườm anh một cái rồi đi tắm, lúc cô tắm xong đi ra, trên tivi đang phát sóng chương trình đánh giá chứng khoán. ”
MC hỏi chuyên gia chứng khoán: “Tin tức công bố hôm nay vô cùng thú vị, tại sao Thiên Hòa lại thu mua một doanh nghiệp không liên quan gì đến hoạt động kinh doanh của họ như vậy? Mục đích của họ là gì?”
“Trên thực tế, những lời đàm tiếu trước đây đã lan truyền khắp nơi, mọi người đều biết rằng con trai của Lưu Tương Niên - Chủ tịch Hội đồng quản trị Thiên Hòa đã qua đời nhiều năm, ông Lưu một mực bồi dưỡng đào tạo cháu ngoại Phùng Học Minh để kế thừa sản nghiệp của nhà họ Lưu. Nhưng mấy hôm trước trong tiệc rượu từ thiện, ngôi sao điện ảnh Phàn Kỳ đã đeo một sợi dây chuyền, sợi dây chuyền này thuộc về người vợ đầu của ông Lưu - Trần Uyển Âm. Điều này liên quan đến ân oán bốn mươi năm trước của gia đình giàu có này, đồng thời cũng giúp cho ông Lưu tìm được con trai cả và cháu trai đích tôn của mình. Cháu trai đích tôn của ông gần đây đã được Lân Long xem trọng. Tin tức này dẫn đến một làn sóng tăng trưởng cổ phiếu của máy điều khiển trò chơi điện tử. Islay Electronics là một công ty như vậy, hơn nữa theo như điều tra, Islay Electronics đã ủy thác máy chơi game cho điện tử Thiên Thược của ông Trần Chí Khiêm. Rất rõ ràng, đây chính là quà gặp gỡ mà ông Lưu mua để tặng cháu trai đích tôn của mình. Đối với Thiên Hòa mà nói, mua một cái Islay Electronics cũng chẳng phải việc gì to tát. ”
Người chủ trì lại hỏi: “Như vậy thì Islay Electronics sẽ tiếp tục phát triển?”
“Đương nhiên là như vậy. ”
Đây chính là dự đoán của thị trường. Trần Chí Khiêm rời mắt khỏi màn hình tivi, nhìn vào Phàn Kỳ: “Tay em rửa sạch sẽ chưa đấy?”Hỏi gì mà tức cười vậy? Ai đời tắm lại không rửa tay. Nhưng mà Phàn Kỳ lại trả lời: “Chưa sạch. Tôi giơ tay lên mà tắm, bây giờ tay vẫn còn mùi của sá sùng đấy. ”Trần Chí Khiêm có lẽ cũng biết câu mình vừa hỏi có vẻ vô tri nên mặc kệ cô mà vào phòng lấy quần áo để đi tắm.
Khi anh tắm xong trở về phòng thì thấy cô ôm gấu trắng lớn dựa vào tường ngủ. Trần Chí Khiêm đi vào phòng, tắt đèn, nghiêng người sang một bên rồi ngủ. Một cô gái cầm con giun mềm nhũn mà lại không thấy ghê ư? À, phải rồi, cô còn ăn chóp chép rất ngon lành nữa, nghĩ đến đây mà anh sợ hãi trong lòng. Ngủ đến nửa đêm, Trần Chí Khiêm phát hiện Phàn Kỳ xoay người lại, còn ôm thêm gấu, trời nóng nực nên cho dù là đang mở điều hòa, anh lại mặc áo ngủ dài tay, còn bị một món đồ chơi bằng bông lớn như vậy đặt sát vào người, nóng muốn chết. Tay của Phàn Kỳ vươn qua khỏi chỗ con gấu đặt lên người anh.
Trong bóng tối, Trần Chí Khiêm nhìn bàn tay ấy, quyết định bỏ nó ra. Không ngờ rằng trước khi anh định ra tay thì Phàn Kỳ đã nhanh tay hơn, cô ném con gấu ôm trắng sang một bên, sau đó tiến lại gần, đặt cánh tay lên người anh. Thôi. Thôi. Cô ấy cũng tắm rồi, tay cũng rửa sạch rồi, bản thân cũng không cần lo lắng làm gì, Trần Chí Khiêm nghĩ vậy rồi nhắm mắt lại. Mới sáng sớm Chủ Nhật, Phàn Kỳ đã bị Trần Chí Khiêm làm phiền liên tục. Anh nằng nặc đòi Phàn Kỳ đi đánh golf cùng mình. Không chỉ vậy, mấy lão già này lại còn hào hứng đến nỗi đòi xuất phát lúc 7 giờ.
“Mau dậy đi nào, hoành thánh sắp vón cục lại rồi, dậy ăn rồi chúng ta đến câu lạc bộ Hương Thôn. ”