Chương 210: Tại Sao Lại Bắt Chước Người Xấu? (1)
Bản tin vẫn đang tiếp tục, kể chi tiết về cuộc đời của Phương Gia Mẫn. Hai người yên lặng ngồi ở đó, thật lâu sau Phàn Kỳ mới phản ứng lại: "Cô ta chết rồi ư? Chắc chắn cô ta không thể nào tự tử được đúng không anh? Hôm qua cô ta còn muốn giúp Lân Ích Hòa đến lấy quyền đại lý máy chơi game của công ty mà. Sáng nay cô ta còn hẹn với tôi mà! chúng ta có cần đến đồn cảnh sát để hợp tác điều tra không?"
Trần Chí Khiêm không biết tại sao Phương Gia Mẫn lại chết trước thời điểm xảy ra trong kiếp trước. Chẳng lẽ ở kiếp trước, lúc Lâm Ích Hòa đối chọi với Phàn Kỳ, ít nhất cô ta cũng chia sẻ chút hỏa lực? Ở kiếp này, Phương Gia Mẫn và Nhạc Vận Vy đối chọi gay gắt nên chuyện đã xảy ra trước mấy ngày hay sao?
Anh nói: "Không cần, cô ta nhảy từ một tòa nhà ở Cửu Long Trại Thành*, cảnh sát cũng sẽ không vào nơi đó. Đây nhất định chỉ là một mẩu tin tức không hơn không kém. "
*Cửu Long Trại Thành là một khu dân cư đông đúc tồn tại ở Tân Cửu Long, Hồng Kông từ cuối thế kỷ 19 cho tới đầu thập niên 1990 trước khi bị chính quyền Hồng Kông cho di dời và phá bỏ để thay thế bằng công viên Cửu Long Trại Thành.
Vài ngày trước, Phàn Kỳ đã nghe chương trình phát thanh quảng bá về Cửu Long Trại Thành, cô cũng biết rằng có một thế giới kỳ lạ như vậy cách nhà cô không xa.
“Ông Trần. ” Cửa kính xe bị gõ làm hai người hoàn hồn.
Trần Chí Khiêm kéo cửa sổ xe xuống, một người đàn ông trẻ tuổi cúi xuống: "Ông Trần, bà Trần, tôi là giám đốc sản phẩm của Công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Ích Hòa. Ông chủ của chúng tôi đang đợi hai người. "
Phương Gia Mẫn, người rất có khả năng trở thành Lâm phu nhân tiếp theo đã chết mà Lâm Ích Hòa vẫn ở đây chờ bàn bạc công việc với Trần Chí Khiêm ư?
"Tôi nghĩ rằng hôm nay ông chủ Lâm sẽ rất buồn vậy nên hãy hủy bỏ bữa tối này đi!" Trần Chí Khiêm nói.
“Ông chủ của chúng tôi khẳng định phải đặt sự nghiệp lên hàng đầu, tuyệt đối không được để tình cảm cá nhân ảnh hưởng. ” Vị giám đốc này nói chuyện này rất nhẹ nhàng, nghe có vẻ nó còn nhẹ nhàng hơn một con mèo hay một con chó chết vậy. Phàn Kỳ nghe vậy đã rất tức giận: "Đây mà là tình cảm cá nhân à? Đây là mạng người đấy. "
Trần Chí Khiêm lái xe ra khỏi chỗ đậu xe, dọc đường đi cả hai người đều không nói nên lời. Hôm qua Phàn Kỳ chỉ gặp một Phương Gia Mẫn tràn ngập công danh lợi lộc, mà Phương Gia Mẫn trong trí nhớ của nguyên chủ thì cô ta và nguyên chủ chỉ là chị em nhựa*. Cũng có thể cô chỉ cảm thấy buồn bực đến tức ngực vì một người đang sống sờ sờ như thế, chỉ vì tranh giành một người đàn ông nhìn như Trư Bát Giới mà chết! Còn người đàn ông kia thì vẫn dựa theo kế hoạch đã định bàn bạc chuyện làm ăn. l*Chị em nhựa hoặc chị em hoa nhựa ý chỉ mối quan hệ giả tạo)
Suốt đường đi hai người đều im lặng, đỗ xe xong, hai người xuống xe đi bộ trên con đường trở về nhà, lúc này chợ đêm đã bắt đầu hoạt động, các gian hàng đã được bày ra. "Hôm nay vốn dĩ sẽ ra ngoài ăn nên ở nhà không chuẩn bị gì cả. Em có muốn ra ngoài ăn chút gì không?" Trần Chí Khiêm hỏi cô. Lý trí nói với cô rằng chuyện đó thực sự không liên quan gì đến cô. Nguyên chủ và Phương Giai Mẫn cũng chỉ là chị em nhựa, còn cô và đối phương chỉ mới quen nhau, cảm tình không tốt lắm, Phàn Kỳ gật đầu: "Được!"
Một đĩa mực tươi chấm muối tiêu, một đĩa gà kho gừng và một đĩa rau muống xào tỏi, vốn dĩ những món ăn đầy mùi vị này là thứ mà Phàn Kỳ rất thích. Nhưng lúc này, cô đang bưng bát cơm nhưng không có cảm giác ngon miệng. "Em đừng buồn nữa, cho dù chúng ta có nhắc nhở cô ta thì cô chắc gì cô ta đã nghe, cho dù có nghe, cô ta cũng chưa chắc tránh được. " Trần Chí Khiêm an ủi Phàn Kỳ.