[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 217 - Chương 217: Mắng Lưu Tương Niên (1)

Chương 217: Mắng Lưu Tương Niên (1)
Tuy nhiên, cái người đàn ông lắm mồm Liêu Nhã Triết vẫn không buông tha cho cô: “Phàn Kỳ, vừa rồi Phùng Học Minh xin nhờ tôi, vất vả lắm anh ta mới bán chạy, thực sự không có cách nào để thay người. Tuy cô không phải người trong giới giải trí, nhưng ngày nào cũng lên báo. . . " Phàn Kỳ đang định trừng mắt với Liêu Nhã Triết thì cô nghe thấy: "Cô Phàn. "


Một người đàn ông mặc đồ đen lạ mặt xuất hiện trước mặt cô.


Lúc này là giờ tan tầm cao điểm, người của các công ty lần lượt ra khỏi cửa.


Phàn Kỳ đề phòng nhìn xung quanh, nhìn thấy một chiếc ô tô màu đen ở đằng xa với logo Lying Lady của Rols Royce bắt mắt.


Người đàn ông vạm vỡ và lực tưỡng nói với giọng điệu rất lịch sự: "Cô Phàn, ông chủ của chúng tôi đang đợi cô. " Phàn Kỳ không ngờrằng Trần Chí Khiêm vừa mới rời đi vào đêm qua mà hôm nay Lưu Tương Niên đã đến gặp cô rồi. Cô nhớ lại những gì Trần Chí Khiêm đã nói, Lưu Tương Niên giết người dễ đàng như giết một con gà, cô nói: "Xin lỗi, tôi không có quan hệ gì với ông chủ của anh, tôi không có hứng thú gặp ông ta. " Liêu Nhã Triết đứng bên cạnh Phàn Kỳ: "Có chuyện gì vậy?”


"Tôi không biết! Ông cụ Lưu muốn tìm tôi có chuyện gì?" Phàn Kỳ nói với Liêu Nhã Triết, lỡ như người ta nhất định phải kéo cô đi thì cũng phải có người biết.


“Cô Phàn, cô đừng lo lắng, ông chủ của chúng tôi chỉ muốn nói chuyện riêng với cô Phàn thôi. ” Người đàn ông nói. Xa xa, Lưu Tương Niên xuống xe, chậm rãi đi tới, ông ta hỏi: "Cô lo lắng à, cũng đã đến giờ cơm tối rồi, chúng ta đến khách sạn ăn cơm tối không?"


Phàn Kỳ nhìn theo ánh mắt của ông cụ, thấy là tòa nhà cao tầng đối diện, cô bèn gật đầu: "Được!"Liêu Nhã Triết nói: "Tôi đi cùng cô đến đó. ”


“Cô Phàn và tôi có chuyện riêng cần nói. ” Lưu Tương Niên từ chối Liêu Nhã Triết. Liêu Nhã Triết nói: "Hai người nói chuyện của hai người, tôi chờ ở bên cạnh, không nghe nội dung trò chuyện của hai người. Ông đến gặp cô ấy trong khi chồng cô ấy đi công tác. Tôi nghi ngờ ông cũng là chuyện rất bình thường phải không?"


Lưu Tương Niên tức giận: "Lấy lòng dạ tiểu nhân đo lòng dạ quân tử. ”


“Nếu thẳng thắn vô tư thì có gì không thể nói trước mặt chồng cô ấy chứ?" Liêu Nhã Triết phản bác.


Mặc dù anh chàng này rất nhiều chuyện, logic cũng rất cạn lời nhưng làm bạn bè quả thật rất trượng nghĩa, cô nói: “Cám ơn anh!”Liêu Nhã Triết đi cùng Phàn Kỳ qua đường đến lối vào đại sảnh khách sạn. Con đường chỉ có vài bước chân, vào giờ cao điểm lái xe qua lại nên đi cũng không dễ dàng, mười phút sau, chiếc Rols-Royce của Lưu Tương Niên đã đến trước cửa khách sạn, người giữ cửa đeo găng tay trắng mở cửa xe.


Giám đốc khách sạn vội vàng đi ra, cúi người chờ ở cửa xe, đợi Lưu Tương Niên xuống xe. Lưu Tương Niên đứng yên nhìn Phàn Kỳ, thấy cô bơ phờ giống như đang ở giai đoạn đầu của thai kỳ vậy.


Lưu Tương Niên hỏi: "Cô muốn đồ ăn Nhật Bản hay đồ ăn Trung Quốc?"


“Không muốn ăn gì cả, quán cà phê thì sao?“ Phàn Kỳ che miệng kiêm chế cảm giác muốn ngáp. "Sắp xếp một phòng nghỉ. Mang một ít trà bánh lên. " Lưu Tương Niên nói với giám đốc khách sạn. "Vâng. "


Liêu Nhã Triết muốn đi theo nhưng các vệ sĩ của Lưu Tương Niên đã chặn đường anh ta, Phàn Kỳ dừng lại.


Giám đốc khách sạn đưa họ lên tầng hai, một nhân viên khác dẫn họ vào một phòng nghỉ, lần này vệ sĩ thật sự chặn anh ta ở cửa.


Liêu Nhã Triết nói với Phàn Kỳ: "Tôi sẽ đợi cô ở cửa, tôi sẽ không rời đi cho đến khi cô ra đâu. "


"Được. "


Phàn Kỳ đi theo Lưu Tương Niên vào phòng.


Lưu Tương Niên quay đầu nhìn cô: "Cô được nhiều đàn ông để mắt quá nhỉ?"


"Sức lôi cuốn đấy. Bà nội cũng có rất nhiều bạn nam. Cho dù bốn mươi năm không gặp, ông nội Viên cũng nhớ tư thế hiên ngang oai hùng của bà năm đó thôi. Thật đáng tiếc cho bà ấy. Đó là vẻ đẹp tiềm ẩn ở bên trong!" Phàn Kỳ thản nhiên ngồi xuống sô pha đối diện Lưu Tương Niên.


"Nhanh mồm nhanh miệng. "

Bình Luận (0)
Comment