Chương 281: Mua Một Căn Nhà (2)
Bây giờ cô lại trở nên phụ thuộc vào người nào đó, cách tốt nhất chính là nên giữ khoảng cách, bản thân tuyệt đối không được rơi vào đó một lần nữa. Nào nào nào, đếm xem có bao nhiêu người vợ ở Hồng Kông đã có được thành quả tốt? Tin tức ở kiếp trước không phải là có một đôi thần tiên quyến lữ, hơn năm mươi tuổi, người đàn ông có con ở bên ngoài, hai người bình yên chia tay. Dưới cái vẻ hòa bình này, chẳng nhẽ người vợ không bị tổn thương sao?
Vừua mới nghĩ như vậy, nhìn Trần Chí Khiêm, nhưng anh chắc hẳn không phải loại người như vậy đâu nhỉ? Mày nhìn anh đang làm hết lòng hết dạ vì cậu cả của mình đi.
Phàn Kỳ, mày nghĩ như vậy là đang mù quáng trong tình yêu đấy!
Trong đầu của Phàn Kỳ có hai nhân vật phản diện đang đánh nhau. Xe của Trần Chí Khiêm đã lái ra khỏi khu nội thành đến khu công nghiệp, trong những năm qua, các nhà máy trong khu công nghiệp của Hồng Kông đều đã chuyển dời ra khỏi bên ngoài nội thành, các nhà máy ban đầu đã được cho thuê làm nhà kho, có những xe nối đuôi nhau vận chuyển hàng hóa.
Trần Chí Khiêm lái xe đến cổng một công viên, một bảo an tiến đến mở cổng.
Trần Chí Khiêm đậu xe ở bãi đậu xe trước tòa nhà văn phòng, anh xuống xe đi đến bên cạnh cô, theo bản năng muốn nắm tay, lại dừng lại.
"Đi thôi!" Trần Chí Khiêm nói.
Mặc dù trong lòng cô đã nói với cô, thực sự không nên dựa dẫm vào anh, nhưng thấy anh rút tay lại như thế này, trong lòng Phàn Kỳ cảm thấy cô đơn.
Đi đến tòa nhà, xuyên qua cửa kính, Phàn Kỳ nhìn thấy đủ loại quần áo được treo bên trong, cảm thấy có hơi giống cửa hàng nhà máy ở kiếp trước. Trần Chí Khiêm vừa mới ở quầy tiếp tân, một người phụ nữ thanh lịch từ trên lầu đi xuống: "A Khiêm. ”
“Chào dì Trâu. "
Nghe thấy Trần Chí Khiêm gọi như vậy, Phàn Kỳ cũng gọi theo: "Chào dì Trâu!”
“Đi, dì dẫn hai đứa đi xem trước. "Hai người đi theo Trâu Bích Quân vào trong, bên trong có rất nhiều nhà máy, công nhân đều đang cúi đầu khâu cúc áo, hoặc ủi quần áo, khung cảnh bận rộn. Có hàng trăm công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán Hồng Kông, sau khi loại bỏ những câu chuyện cổ tích vô giá trị đó, chỉ còn hơn 300 công ty có giá trị thổi phồng, đồ âu Tây Mỹ đã mất 5, 6 năm để phục hồi lại sau những tổn thất liên viên do bị thợ may dệt Nghi Lan vứt bỏ, trở thành cổ phiếu đầu tiên trong lĩnh vực quần áo.
Sau khi ly hôn Trương Bích Quân từ người vợ cả của nhà họ Lận, trở thành bà chủ của một công ty niêm yết, cú chuyển mình này thực sự rất đẹp. Nghe Trương Bích Quân nói, tất cả quá trình sản xuất trước đây hiện đã hoàn thành ở thành phố Thâm, nơi đó bà ấy có một khu công nghiệp may mặc rộng hơn 300 mẫu, nơi đó chủ yếu thực hiện quá trình xử lý và kiểm tra cuối cùng sau đó xuất khẩu và đóng gói. Dạo quanh khu vực nhà máy một vòng, Trương Bích Quân dẫn họ đến phòng phát triển, đi vào trong đến trước mặt tấm bảng tên là "Đồng": "Đây là thương hiệu quần áo nữ của công ty dì. "Đây là một phong cách quần áo phụ nữ hoàn toàn khác với
WO của Phùng Học Minh, mỗi chiếc váy đều khiến người ta có cảm giác giống như mộng như ảo.
Trương Bích Quân nhìn dáng người của Phàn Kỳ, đi chọn một chiếc váy, mặt trước của chiếc váy là dây đeo sa tanh màu xanh nước biển và từng tầng váy, nhưng ở đằng sau lại vô cùng chỉn chu cầu kỳ, dùng sợi chỉ bạc xanh và vải tuyn làm thành chiếc nơ bướm, dải ruy băng của nơ bướm tạo thành một chiếc đuôi dài sau váy: "Đi thử xem. "Phàn Kỳ đi vào thay một bộ lễ phục rồi đi ra, chiếc váy sa tanh sẫm màu ôm lấy làn da trắng như tuyết của cô, phần lụa mỏng nhẹ sau lưng kéo lê trên sàn nhà, tăng thêm sự linh hoạt và khí chất thần tiên.