Chương 296: Ganh Tị (3)
“Đúng thế, tôi sắp khóc đến nơi rồi. Vừa làm xong một đợt kiểm tra tốc độ máy bay, cuối cùng thì cũng có thể an tâm một chút. ” Người phụ nữ Trung Quốc nói với người phụ nữ ngoại quốc: “Cô ấy tự mình làm bài kiểm tra tốc độ máy bay đó*, cô xem có đáng sợ không?
l*失速试验: Phân tích, đánh giá hiệu suất và điều kiện làm việc của động cơ và hộp số tự động bằng cách đo tốc độ tối đa của động cơ khi hộp số ở các bánh răng D và R)
Người phụ nữ che miệng, mở to mắt nhìn: “Cô làm vậy quá không an toàn đó Linda. ”
Trang Linh Linh nói: “Nhưng máy bay là do đích thân tôi thử nghiệm, các cô có thể yên tâm mua. ”
Trang Linh Linh dẫn họ vào, người đàn ông Trung Quốc hỏi Dung Viễn: “Chú Ba của cháu có đến không?”
Dung Viễn đáp: “Không đến. Chú ấy vừa gọi điện nói với cháu là quan của Linh Linh về thị trường da bò khiến ông ấy xấu hổ. Mỗi người đều có quan điểm riêng về thị trường. Chẳng lẽ muốn chúng cháu đồng ý với quan điểm của ông ấy và từ bỏ phán đoán của bản thân à?”
“Thôi bỏ đi. ” Hứa Huy nói。
Phàn Kỳ nhìn hai người họ đi vào, đã gần đến giờ nên lượng khách cũng dần ít đi. Trần Chí Khiêm nghiêng đầu nói với cô: "Vừa rồi đi vào cùng cô Trang là đối tác của một công ty đầu tư nước Mỹ, Lân Long của A Viễn đầu tư vào thị trường châu Á, nhưng đầu tư của A Viễn lấy thị trường thứ cấp làm chủ, bọn họ cần mượn đường của công ty môi giới, giúp khách hàng phân phối tài sản chứng khoán Hồng Kông. . . "
Phàn Kỳ nghe hiểu rồi, chú Lục của Dung Viễn - Hứa Huy muốn giới thiệu hai vị này cho Hứa Hạt làm quen. Nhưng hôm nay Trang Linh Linh đến đây, mà có lẽ Hứa Hạt đã tức giận nên không đến nữa. Phàn Kỳ nhìn về phía Liêu Kế Khánh đang trao đổi với người khác. Lát nữa tìm chị Linh Linh bàn bạc xem có thể trao cơ hội này cho Diệu Hoa hay không? Cô cũng thấy Mạc Thiển Thiển ngại ngùng đứng ở bên cạnh Phùng Học Minh .
"Có thể giới thiệu Mạc Thiển Thiển với ông nội Viên không? Lúc trước quay phim tôi bị người ta bắt nạt, cô ấy ra mặt nói giúp tôi. " Phàn Kỳ nói với Trần Chí Khiêm. Trần Chí Khiêm nhìn động tác vừa rồi của cô thì biết rằng cô làm như vậy nhất định là có lý do, đó là vì trước đây Phàn Kỳ nợ nhân tình Mạc Thiển Thiển.
Người nặng tình, anh gật đầu: "Không thành vấn đề. Lát nữa chúng ta nói giúp cô ấy một tiếng. ”Đã gần đến giờ, Trần Chí Khiêm ý bảo Phàn Kỳ nắm lấy anh, Phàn Kỳ khoác tay anh đi vào đại sảnh.
Buổi lễ chính thức bắt đầu, MC trên sân khấu là hai người ngoại quốc. Một là người thừa kế gia tộc lâu đời của nước Mỹ Alan Davis, một người khác là Mak Kaulman giám đốc ngân hàng Anh ở thành phố này. Chưa nói đến thời đại này, dù là 20 30 năm sau thì vẫn có rất nhiều người sùng bái người ngoại quốc. Tiếng Quảng Đông của người ngoại quốc tên Mak này còn tốt hơn cô, Phàn Kỳ thật sự xấu hổ. Trần Chí Khiêm cười: "Trước khi giải phóng, gia đình Kaulman đã mở ngân hàng ở Thượng Hải, những năm 30 thì đến Hồng Kông phát triển, Mak sinh ra ở Hồng Kông, tiếng Quảng Đông chắc chắn phải giỏi hơn em rồi?"
Người nước ngoài tên Alan nói: "Tôi nghĩ mọi người đều biết dự án đầu tư đầu tiên sau khi thành lập MLY là gì". Người khác đều biết? Phàn Kỳ không biết, cô hỏi Trần Chí Khiêm: "Đó là gì?"
Trên mặt Trần Chí Khiêm lộ khó xử, anh nói: "Đồ dùng phòng hộ an toàn. "Trong đầu Phàn Kỳ xuất hiện mũ bảo hiểm, áo khoác phản quang, giày bảo hộ v. v những thứ này có gì phải xấu hổ? Có gì đáng để đầu tư không?
Alan trên sân khấu còn nói sẽ đạt được thành công lớn, Phàn Kỳ hỏi Trần Chí Khiêm: "Thành công thế nào?”Lúc này, bên tai Phàn Kỳ có tiếng trả lời thay Trần Chí Khiêm: "Tôi đầu tư dự án bao cao su, nửa năm sau AIDS bắt đầu bùng phát, bạn biết đấy. . . "