Chương 299: Ganh Tị (6)
Hứa Huy thở dài: "Biết rồi. "
“Tôi đi mời ông Liêu qua đây. " Phàn Kỳ nói.
Trang Linh Linh gật đầu.
Phàn Kỳ tìm ba con Liêu Kế Khánh tới, để Trang Linh Linh dẫn đi làm quen vợ chồng ông Cater.
Lúc đầu Phàn Kỳ đứng ở một bên giả câm điếc, nhưng Liêu Kế Khánh dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, trình độ tiếng Anh cũng không cao, Liêu Nhã Triết du học Anh quốc, tiếng Anh vượt qua kiểm tra. Nhưng nói thế nào nhỉ? Dù sao đây cũng là năm đầu tiên của toàn cầu hóa thị trường tài chính, sau này có rất nhiều cách thông hành quốc tế nhưng hiện tại vẫn chưa được áp dụng. Gặp phải vấn đề này, Liêu Nhã Triết cũng không còn cách nào khác. Lúc đầu vẫn là Trang Linh Linh bận phiên dịch, Phàn Kỳ thấy không ổn, nếu như người của Diêu Hoa không thể giải thích rõ những chi tiết này, vậy thì làm sao người ta có thể tin bạn?
Cô nhìn thoáng qua Trần Chí Khiêm đang nói chuyện ở đằng xa, cô tiếp tục nói với ông Cater về quan điểm của mình trong vấn đề đầu tư nước ngoài vào chứng khoán Hồng Kông.
Phàn Kỳ từng có 3 năm làm việc trong một ngân hàng đầu tư của Mỹ tại Trung Quốc. Những phương pháp mà cô nói là cách làm đã được hoàn thiện của 30 năm sau, đặt vào hoàn cảnh của thời đại này, đối với Cater người vừa mới vào thị trường chứng khoán Hồng Kông thì đây là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề khó khăn của ông.
Cô nói quá nhập tâm, thế cho nên không phát hiện Trần Chí Khiêm đã đi tới cách bọn họ mấy mét, lại xoay người rời đi.
Họ trò chuyện vui vẻ, ông Cater quyết định thứ hai tuần sau sẽ đi Diệu Hoa tham quan.
Có được kết quả này, nụ cười trên mặt Liêu Kế Khánh không khống chế được. Phần thưởng đan xen, áo thơm bóng tóc mai, cuối cùng là đón nhận khoảnh khắc âm nhạc kết thúc. Phàn Kỳ đi theo Trần Chí Khiêm và ban quản lý Thiên Thược đứng ở cửa tiễn khách. Dung Viễn và Trang Linh Linh thu xếp ổn thỏa mấy người bạn tốt xong thì mới tới chào tạm biệt, và bọn họ cũng là người rời đi cuối cùng.
Dung Viễn vỗ vai Trần Chí Khiêm: "Tiếc là sáng sớm mai Chí Khiêm về Thượng Hải, nếu không cùng đến nhà tôi và Linh Linh để tụ tập, để tôi thử món bánh xèo trái cây của cậu. "Phàn Kỳ lập tức nói: "Anh ấy không biết làm bánh xèo. Trái cây thì tôi làm ngon lắm. “
“Vậy thì tốt rồi? Sáng mai Chí Khiêm quay về Thượng Hải, Kỳ Kỳ lại không về, ngày mai tôi đón Kỳ Kỳ đến nhà tôi, buổi trưa cùng nhau ăn cơm, buổi chiều cùng đi dạo phố. " Trang Linh Linh thu xếp xong xuôi, hỏi Phàn Kỳ: "Được không Kỳ Kỳ?"Gặp bạn cũ ở nơi đất khách quê người, đương nhiên Phàn Kỳ đồng ý, liên tục gật đầu: "Được chứ!"
Trần Chí Khiêm nhìn Phàn Kỳ với ánh mắt lấp lánh bên cạnh, trong lòng không muốn đồng ý, kim chủ ba ba mời, có lý do gì không đồng ý?Phàn Kỳ đưa mắt nhìn vợ chồng bọn họ lên xe đến khi xe bọn họ đi mất. Khách khứa đã về hết, nhân viên của Thiên Thược thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng nhịn không được nội tâm kích động, nói với Trần Chí Khiêm: "Ông chủ, hôm nay xem như chúng tôi được mở rộng tầm mắt , thật sự là nằm mơ cũng không dám nghĩ!”
“Đúng vậy, họ đều là nhân vật chỉ có thể nhìn thấy trên TV và tạp chí!"
"Còn có bà chủ, cuối cùng tôi cũng tận mắt nhìn thấy bà chủ. Tôi phải trở về nói với các đồng nghiệp khác, bà chủ đẹp hơn ở trên TV rất nhiều. ”
“Anh nói như vậy không sợ những đồng nghiệp không được gặp bà chủ sẽ ghen tị à?”
“Ông chủ, những đồng nghiệp khác trong công ty đều muốn gặp bà chủ. Khi nào mới dẫn bà chủ đến công ty tham quan?"Trần Chí Khiêm quay đầu nhìn cô: "Trước hết để cô ấy yên tâm thi đấu. ”
"Đúng vậy, bà chủ, ngày nào chúng tôi cũng xem cô thi đấu, hôm qua đứng thứ 4 rất lợi hại đó. ”Phàn Kỳ không nói với anh hôm nay đã đứng nhất, cô cùng Trần Chí Khiêm nói lời tạm biệt: "Hôm nay mọi người đã vất vả rồi. "