Chương 322: Hứa Diệu Nhi Nói: Cảm Ơn! (1)
“Ông chủ, bà chủ nói tiếng Anh lưu loát đến như dùng tiếng mẹ đẻ, quan trọng là cô ấy nói cô tiếng Anh là dùng thời gian một năm luyện ra, hơn nữa tri thức tài chính của cô ấy...”
Trần Chí Khiêm nghe đã hiểu rõ, Phàn Kỳ dùng tiếng Anh giao lưu với Carter kia ở trong TV, anh lấp liếm thay cô: “Cô ấy muốn diễn kịch cũng có căn cứ, đụng phải tường phía Nam mới quay đầu lại, học cái này cũng như vậy. Cậu muốn học thì nghe lời cô ấy nói, mỗi một ngày đều phải học thuộc làu [khái niệm mới], nhưng đừng có trách tôi không nhắc nhở cậu, trí nhớ của cô ấy siêu tốt."
Trần Chí Khiêm cầm báo vào văn phòng của mình, lật xem lại hình ảnh Phàn Kỳ nâng gấu trúc trong tay trên báo lần nữa. Đặt báo xuống, anh cầm lấy hai thú bông một nam một nữ trên bàn, khóe miệng cong lên…
Kỳ Kỳ ra sức đẩy mạnh tiêu thụ trò chơi của anh như vậy, Trần Chí Khiêm cầm lấy điện thoại gọi cho Chu Nhã Lan: "Chị Nhã Lan, ngày hôm qua Kỳ Kỳ đẩy gấu trúc Tây Tây ở trong chương trình, chỗ đó chị chuẩn bị đến thế nào rồi? Nếu được kha khá vậy nhanh chóng đẩy sản phẩm này lên thị trường.”
“Đang muốn nói với cậu đây! Ông chủ Phó bảo tôi hẹn cậu và Kỳ Kỳ cùng nhau ăn cơm, Kỳ Kỳ sử dụng tài khoản kia của ông ấy, mục đích rõ ràng là dùng Ích Hòa tiến hành thu mua giao dịch, ngày hôm qua cô ấy gọi điện thoại cho ông chủ Phó, nói muốn thừa dịp cơ hội kéo phí tổn thu mua Ích Hòa xuống thấp kiếm một khoản trước…”
Phàn Kỳ thừa dịp thị trường hào phóng bỏ qua một phần cổ phần Ích Hòa, lại mua phiếu Diệu Hoa vào, cứ như vậy có thể chèn ép giá cổ phiếu Ích Hòa, làm nó bớt tăng, ngừng tăng như vậy, tạo thời gian chênh lệch, thứ hai còn có thể kiếm một khoản.
Khiến ông chủ Phó không thể tưởng được chính là ông ấy giao tài khoản cho Phần Kỳ, hiện giờ lợi nhuận đã vượt qua 20%, dĩ nhiên là thị trường dâng lên, nhưng ông ấy để công ty môi giới Trường Hưng thay mặt tài khoản, không có yêu cầu chỉ định thu mua, cũng trong lúc đó, còn chưa tới số tiền lời này.
“Được! Tôi hỏi Kỳ Kỳ một chút, buổi tối có thể cùng nhau ăn cơm hay không.”
“Chờ tin tức của cậu.”
Trần Chí Khiêm gọi điện thoại cho Phần Kỳ.Ngày hôm qua chỉ số thị trường tăng điên rồi, hôm nay thị trường trực tiếp nâng cao, biết nó sẽ nâng cao rồi hạ xuống, Phàn Kỳ không ném cổ phiếu trong tay đi, mà để nó tự điều chỉnh, lúc này ổn định tâm thái, không theo đuổi cao thấp nhất thời, lấy được cổ phiếu mới là thật, nếu không rất dễ dàng bán vội.
Quả nhiên sau khi bắt đầu phiên giao dịch hơn hai mươi phút ngắn ngủi thì hạ xuống, cổ phiếu công ty môi giới vận tải lại tăng vọt lần nữa, giao dịch Hào Hạt dễ dàng lăng xê, dẫn dắt toàn bộ vận tải tăng lên.Giao dịch của Diệu Hoa khá lớn, không có thế công sắc bén như Hào Đạt, nhưng làm đâu chắc đấy, lên hơn hai điểm vượt sàn chứng khoán hơn nửa giờ thì kéo về, vô cùng vững vàng.
Ngành vận tải đường thuỷ có xu hướng tăng không một công ty môi giới nào tốt, cũng có hai ba điểm tiền lời.Cầm cổ phần tăng mạnh cảm thấy quá tốt, Phàn Kỳ nhàm chán mà chỉ có thể chơi gấu trúc.
Đời trước có một đống gấu trên giường, mình đầu tư cổ phiếu rập khuôn như mở máy in tiền. Đời này còn không thể đặt một con gấu trúc ở trên bàn sao?
Khách hàng trong tay cô chỉ có mỗi ông chủ Phó, mấy ngày nay cũng có ông chủ tìm Liêu Kế Khánh, sau khi Liêu Kế Khánh trưng cầu ý kiến của cô, cô lấy lý do muốn chuyên chú thi đấu từ chối.
Giờ phút này Liêu Kế Khánh đứng ở dưới sân khấu, góc độ này anh ấy có thể nhìn rõ ràng, toàn bộ mười tám vị trí trên sân khấu có hai chỗ trống, mười lăm người đều nghiêm túc nhìn máy tính, chỉ có Phàn Kỳ đang nghiêm túc chơi thú bông, cô thật sự đang chơi, hay là quảng cáo cho chồng của cô ấy vậy?