[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 364 - Chương 370: Cùng Chết (1)

Chương 370: Cùng Chết (1)
Những người thuộc thị trường quy hết công tội cho Chu Nhã Lan vì độ hot của máy chơi game gấu trúc Tây Tây và hộp bí mật gấu trúc Tây Tây không giảm. Mấy ngày nay thế giới đồ chơi rất thu hút mọi người, nhưng thế giới trẻ em quanh năm chiến đấu với thế giới đồ chơi tại trái ngược tại, nó có vẻ hoang vắng, không có truyền thông bao quanh.

Cẩn thận phân tích bài báo, thành công năm đó của Thế giới trẻ em là nhờ ai? Thế giới trẻ em liệu có lụi tàn như vậy không, liệu giao cho người quản lý thích hợp có tốt hơn không/giao cho người quản lý thích hợp chẳng phải sẽ tốt hơn sao?

Cẩm Thành lại đưa ra thông báo, dự định tách mảng kinh doanh đồ chơi khỏi Cẩm Thành. Nếu việc mua lại Thế giới đồ chơi thành công, họ sẽ đưa mảng kinh doanh đồ chơi của mình vào Thế giới đồ chơi và biến nó thành một công ty niêm yết độc lập để đối phó với sự cạnh tranh của các thương hiệu quốc tế.

Khi Lâm Ích Hòa nhìn thấy bản tin, anh ta hất cái gạt tàn xuống sàn…

Lâm Ích Hoà nhìn thấy người phụ nữ mặc dạ phục màu đen ở trên truyền hình, người đó đang đi cùng với ông chủ của Cẩm Thành, người đang nói chuyện với cô ấy chính là bạn tốt chung của bọn họ.

Hai ngày trước anh ta còn gõ cửa tìm đến người này, hi vọng rằng người ta có thể cho mình vay tiền. 

Lúc đó người này khuyên Lâm Ích Hoà hãy từ bỏ chức vị chủ tịch hội đồng quản trị, nhường nó cho người khác và ủng hộ Cẩm Thành thay đổi lại cơ cấu bên trong, về sau còn lấy được tiền hoa hồng, hoặc đơn giản là nhân cơ hội giá cổ phiếu đang cao bán tháo nó ra ngoài, sau đó làm lại từ đầu.

Công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Ích Hoà là do một tay Lâm Ích Hòa gây dựng lên, nó phát triển được đến bây giờ cũng là do sự cố gắng, nỗ lực của anh ta. 

Đến bây giờ, người ngoài cuộc đều nói thế giới trẻ em mà xa rời Chu Nhã Lan thì sẽ không làm nên trò trống gì, điều này hoàn toàn phủ nhận đi công lao của Lâm Ích Hòa. Nếu bây giờ anh ta bỏ cuộc, chẳng khác nào tự thừa nhận mình không làm được gì.

Đưa ra một hộp quà bí mật? Con đường mới như vậy không thể trong một thời gian ngắn nghĩ ra được chứ? Vậy nên trước khi ly hôn, Chu Nhã Lan đã có đề phòng với anh ta rồi. 

Chu Nhã Lan cũng quá hao tâm tổn sức vì công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Ích Hòa rồi, cô ấy làm như vậy đúng là không nể gì tình nghĩa vợ chồng bấy lâu nay. Nếu đã như vậy, cô cũng đừng trách Lâm Ích Hòa không nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng.

Thế nhưng không nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng thì làm gì được chứ? Anh ta cũng đã tìm người xử lý, nhưng người đó lại hỏi Lâm Ích Hòa rằng: “Anh có thể đưa tôi bao nhiêu tiền chứ? Không phải gần đây anh đã đi khắp nơi để vay tiền hay sao?”

Không thể tìm người bên ngoài xử lý được, anh ta chỉ có thể đi tìm Nhạc Vận Vy giải quyết. Chỉ là trước đấy Lâm Ích Hòa đã xảy ra tranh cãi lớn với Nhạc Vận Vy.

Lâm Ích Hòa lái xe đến nơi ở của Nhạc Vận Vy, lúc này đã là hơn mười rưỡi tối. Khi xe đi qua đường hầm, Lâm Ích Hòa nghĩ làm cách nào để nói chuyện với Nhạc Vận Vy.

Cô ta không phải muốn đăng ký kết hôn sao? Nếu Nhạc Vận Vy hoàn thành được chuyện này, anh ta sẽ đi đăng ký luôn với cô ta.

Lâm Ích Hòa lái xe đến khu biệt thự ở núi Kadoorie vì Nhạc Vận Vy cùng các con sống ở đây. Anh ta lái xe đi vào trong, người giúp việc ra mở cửa.Lâm Ích Hòa hỏi người giúp việc: “Cô Nhạc ngủ rồi à?”

Nhạc Vận Vy mặc chiếc váy ngủ bằng lụa đứng ở ban công tầng hai nhìn xuống Lâm Ích Hòa đứng ở tầng dưới: “Còn chưa ngủ đâu. Thật hiếm thấy đấy, muộn như vậy rồi anh còn đến đây sao?”

Lâm Ích Hòa nhanh chóng đi lên tầng, đến chỗ của Nhạc Vận Vy, đưa tay ôm cô ta vào lòng. Nhạc Vận Vy thấy vậy vùng vẫy ra khỏi anh ta: “Anh làm cái gì vậy?”

Chương 371: Cùng Chết (2)
“Anh nhớ em rồi.” Lâm Ích Hòa ôm lấy Nhạc Vận Vy, đẩy cửa vào trong phòng, ném cô ta lên trên giường.

 Anh ta rất nhanh đã cởi bỏ xong quần áo, Nhạc Vận Vy những lúc như vậy trước đây thường hay chủ động, không giống như bây giờ nằm trên giường nhìn Lâm Ích Hòa không mặn không nhạt. “Anh đến chỗ tôi để làm cái gì, cứ nói thẳng ra là được rồi.” 

Nhạc Vận Vy nói: “Không phải anh đã nói với người kia rồi sao? Nói nhìn thấy tôi phát chán rồi.”

“Sao có thể như vậy được, sao nói thế được chứ?” Lâm Ích Hòa ôm Nhạc Vận Vy vào lòng: “Em không phải luôn muốn đăng ký kết hôn cùng anh sao? Em giúp anh làm một việc, sau đó chúng ta sẽ đi đăng ký.”

“Giúp việc gì?”

Lâm Ích Hòa nói với cô ta: “Không phải em vẫn luôn hận Chu Nhã Lan sao? Hận cô ta không cho em danh phận kia. Em cũng biết gần đây cô ta đến thế giới đồ chơi, ngày nào cũng trêu đùa anh. Cô ta chính là muốn thấy anh biết mình sai rồi, phải cúi đầu xin lỗi cô ta và cầu xin cô ta phục hôn. Bây giờ anh cũng rất hận Chu Nhã Lan, cô ta làm như vậy quá là không nghĩ đến tình nghĩa xưa cũ rồi. Em hãy loại trừ cô ta giống như loại trừ Phương Gia Mẫn đi.”

“Giống như Phương Gia Mẫn sao?” Nhạc Vận Vy nhìn anh ta.

Phương Gia Mẫn, người mà Nhạc Vận Vy coi là đối thủ lớn nhất sau Chu Nhã Lan, chính là bị cô ta cho người hạ thủ.

Thế nhưng người cũng chết rồi, Nhạc Vận Vy lại phát hiện chuyện này cũng không ảnh hưởng gì tới Lâm Ích Hòa. Ngày hôm ấy, anh ta vẫn tiếp tục bàn chuyện làm ăn, ngày tiếp theo lại mang mấy người phụ nữ đi xem triển lãm trang sức. 

Ngày hôm đó Lâm Ích Hòa cho bảo vệ đưa bản thân ra khỏi công ty, hôm nay anh ta lại đến đây nhờ cô ta loại trừ Chu Nhã Lan.

Mấy ngày trước chị em của Nhạc Vận Vy đã nói với cô ta, Lâm Ích Hòa muốn bán căn biệt thự này, rồi đuổi cô và các con đi. Thậm chí họ còn nói với cô ta rằng, Lâm Ích Hòa chỉ muốn cô chết, bởi vì cô ta luôn cản trở đường phát tài của anh ta. 

Người chị em đó còn cảnh cáo Nhạc Vận Vy, đừng có mà tham lam ham tiền của Lâm Ích Hòa. Nhìn anh ta bây giờ còn tiền vậy thôi, nhưng với sự cưỡng ép từng bước một của Cẩm Thành, chẳng biết anh ta bao giờ sẽ phá sản.

“Chỉ cần cô ta chết rồi, anh sẽ đi đăng ký kết hôn với em, em sẽ danh chính ngôn thuận trở thành bà Lâm, hai đứa con cũng sẽ không còn là con riêng nữa.”

Anh ta từ lúc nào quan tâm các con có phải là con riêng hay không? Hay phải nói chính xác hơn là anh ta từ lúc nào biết quan tâm các con vậy?

Giết Chu Nhã Lan đâu có dễ dàng như giết Phương Gia Mẫn? Mà giết xong Chu Nhã Lan, người tiếp theo phải chết có phải là cô ta không?Nhạc Vận Vy liếc nhìn Lâm Ích Hòa: “Đưa tôi bao nhiêu tiền?”

“Em làm xong việc này thì tiền của anh còn không phải là tiền của em với các con sao?”

“Không có tiền thì tôi làm cho anh như thế nào được?” Nhạc Vận Vy nói với anh ta: “Ông chủ Phó của Cẩm Thành thuê hai vệ sĩ cho Chu Nhã Lan, tôi không bỏ ra đồng nào thì gọi ai ra tay được đây? Hay để tôi cho anh ra tay nhé.”

“Bao nhiêu tiền mới làm được?”Lâm Ích Hòa còn bao nhiêu tài sản trong tay, Nhạc Vận Vy cũng không nghĩ nữa, nói: “Năm mươi triệu tệ, để tránh việc phân chia không rõ ràng, đây coi như là lộ phí chia tay của chúng ta.”

“Năm mươi triệu tệ, em điên rồi à? Cần nhiều như vậy? Chẳng nhẽ anh còn không tìm được người khác sao?” Lâm Ích Hòa đứng phắt dậy, bình tĩnh lại bản thân mình: “Chỉ cần cô ta chết rồi, tiền của anh còn không phải tiền của em sao?”

Thì ra Nhạc Vận Vy còn chưa tin Lâm Ích Hòa đã hết tiền rồi, nghe anh ta năm mươi triệu cũng không bỏ ra được thì trong lòng cũng có tính toán: “Vậy thì ba mươi triệu tệ, không thể ít hơn nữa. Nếu ít hơn thì sẽ không có ai làm việc này.”

 

Bình Luận (0)
Comment