[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 407 - Chương 419: Sử Dụng Phép Thuật (1)

Chương 419: Sử Dụng Phép Thuật (1)
Phàn Kỳ nghe cô ta nói như vậy, thật sự giận chết, sao đám thánh mẫu mãi không hết thế? Đối với đôi cặn bã tiện nhân kia, một người muốn giết Chu Nhã Lan, một người uy hiếp muốn giết con trai cô ấy, dựa theo lời Trần Chí Khiêm, đời trước Nhạc Vận Vy đã thật sự giết Lâm Hữu Kiệt, cuối cùng Chu Nhã Lan nhảy xuống biển. 

Hai đứa bé kia vô tội, trên đời này không nên có quá nhiều người vô tội. Trần Chí Khiêm đi từ trong phòng vệ sinh ra, thấy vợ ôm Phác Phác, xem TV thấy nói Chu Nhã Lan không cho con riêng tiền, chính là không lương thiện, cô mắng: "Thần kinh, thật sự quá thần kinh, nếu cô đã lương thiện như vậy, sao cô không đi nhận nuôi đi?”

Trần Chí Khiêm nhìn nữ khách quý trên TV kia lên tiếng nói trẻ nhỏ vô tội, Chu Nhã Lan không nên tàn nhẫn như vậy, độc chiếm số tài sản này, anh hỏi Phàn Kỳ: "Em đã hỏi Chu Nhã Lan, cô ấy định xử lý như thế nào chưa?"

"Dựa theo pháp luật, di sản cần phải xử trí thông tòa án, cho nên chị Nhã Lan nói, chị ấy đợi phán quyết của tòa án. Phán quyết cho bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu." 

Phàn Kỳ xoa Phác Phác, nói: "Anh nghĩ xem! Nhạc Vận Vy vì ép chị ấy ly hôn, thậm chí dùng Lâm Hữu Kiệt để uy hiếp, Lâm Ích Hòa lại muốn giết chị ấy, dựa vào cái gì mà muốn chị ấy xen vào chuyện sống chết của con Lâm Ích Hòa và Nhạc Vận Vy chứ."

Trần Chí Khiêm ngồi xuống, nghĩ một hồi: "Em gọi điện thoại cho Chu Nhã Lan, nói cô ấy quyên tặng ba ngàn vạn và nhà ở mà Nhạc Vận Vy muốn cho cô nhi viện, nói với bên ngoài, cảm ơn chị Mẫn này đã nhắc nhở, cô ấy đồng ý trẻ nhỏ vô tội, cũng khiến cô ấy nghĩ đến trên thế giới có quá đứa trẻ vô tội. Khoản tiền này vốn là tiền Lâm Ích Hòa muốn dùng để mua mạng cô ấy từ chỗ Nhạc Vận Vy, là một khoản tiền tràn ngập tội nghiệt, cô ấy muốn dùng số tiền kia, ban ơn cho càng nhiều cô nhi mất đi ba mẹ. Làm như vậy, để ngăn chặn những cái miệng của người phúc ta kia.”

Hai mắt Phần Kỳ tỏa sáng: "Đúng thế!"

Cô lập tức gọi điện thoại cho Chu Nhã Lan.

Chu Nhã Lan nghe máy, cô ấy quả thực không muốn cho hai đứa con riêng kia tiền, nhưng gần đây có rất nhiều người không liên quan gì, đều đang khuyên cô ấy nên lương thiện.

Phàn Kỳ mắng mấy người khùng điên kia với cô ấy một hồi, sau đó nói ra đề nghị của Trần Chí Khiêm.

Hiện giờ, Chu Nhã Lan nghe thấy đề nghị của hai vợ chồng, cười ra tiếng: "Ý này hay, nếu như làm như vậy, mặt ngoài có thể đường hoàng nói, số tiền này đã ban ơn cho rất nhiều đứa trẻ cũng mất đi ba mẹ giống hai đứa con riêng, lại có thể khiến những người muốn người khác bỏ tiền ra để thỏa mãn lòng tốt của bọn họ ngậm miệng, quả thật có thể cứu trợ nhiều cô nhi hơn."

Cúp điện thoại, Trần Chí Khiêm muốn lên giường, Phàn Kỳ chỉ vào anh, nói: "Khoan đã, anh đứng ở đó."

Trần Chí Khiêm ngẩn người: "Em muốn làm gì?"

Phàn Kỳ leo từ trên giường xuống, một phát ôm... Sao tên này lại nặng như vậy?

Phàn Kỳ đã dùng hết sức từ lúc bú sữa cũng chỉ có thể ôm Trần Chí Khiêm lên cách mặt đất: "Trần Chí Khiêm, anh đừng có cố ý ngã xuống!"

"Ai ngã xuống?" Trần Chí Khiêm cười: "Phần Kỳ, em biết em giống như cái gì không?"

Phàn Kỳ buông anh ra, hỏi: "Giống cái gì?"

"GiốngHòa thượng phá giới nhổ cây liễu ." Trần Chí Khiêm nói với cô.

Trong đầu Phàn Kỳ đầu xuất hình ảnh hiện cái đầu trọc nhổ cây liễu, cô muốn cho anh một cái ôm, nâng cao cao, anh thế mà lại nói vậy? "Anh nói em là Lỗ Trí Thâm?" 

Phàn Kỳ hỏi Trần Chí Khiêm.“Anh nói em giống, không phải là.”

Phàn Kỳ mặc bộ đồ ngủ hồng củ sen lộ chân, bên ngoài khoác một cái áo ngủ, cô thắt chặt đai lưng, đặt tay tại bên miệng, phun nước bọt, a hai tiếng, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi đến trước mặt Trần Chí Khiêm: "Để em cho anh xem cái gì gọi làHòa thượng phá giới nhổ cây liễu!"

 

Bình Luận (0)
Comment