[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 462 - Chương 482: Phùng Học Minh Xoay Chuyển Trời Đất (1)

Chương 482: Phùng Học Minh Xoay Chuyển Trời Đất (1)
Đầu dây bên kia phát ra tiếng nói của Trần Chí Khiêm: "Phùng Học Minh cậu về Thiên Hòa rồi sao?"

"Sao cậu biết?"

"Đoán thôi, tôi đoán ông ngoại cậu sẽ vì chuyện lần này gọi cậu trở về Thiên Hòa giúp ông ấy, cậu sẽ mềm lòng thôi." Trần Chí Khiêm nói.

Phùng Học Minh ngẩng đầu nhìn trần nhà nói: "Tôi chưa biết phải quyết định như thế nào."

"Không cần biết quyết định của cậu như thế nào nhưng tôi cần nhắc nhở cậu, nếu như cậu muốn quay trở về thì cứ đợi ngồi tù đi." Trần Chí Khiêm nói.

Phùng Học Minh ngồi thẳng người dậy: "Lầu Hàm Thủy cũng đâu phải tôi che giấu, sao tôi phải ngồi tù? Nhiều nhất thì Thiên Hòa chỉ bị phạt tiền mà thôi. Tôi chỉ chống đỡ giúp ông ngoại những ngày tháng áp lực lớn này."

"Ông ngoại anh muốn anh quay trở về nhưng những người trong đó thì không mong anh quay về. Ông ngoại anh muốn anh về nên đem anh bóp chết, những người đó không muốn anh quay về, dù anh đang ở ngoài cuộc nhưng anh lúc nào cũng có thể đột nhiên quay về, lúc đó bọn họ đều sẽ đồng ý cho anh quay về trong hai đến ba năm, ông của anh cho rằng đợi đến lúc anh không còn thương hiệu nữa còn bọn họ thì nghĩ rằng sau hai ba năm nữa ông của anh cũng không còn trên đời này." Trần Chí Khiêm nói "Anh hiểu ý tôi không?"

"Sao có thể?" Phùng Học Minh có chút không thể tin nổi, anh ta muốn giúp ông ngoại nhưng ông ấy sẽ dùng thủ đoạn này để đối phó anh sao?

Trần Chí Khiêm phía bên kia điện thoại nói: "Tôi chỉ đang nhắc nhở anh, còn lại đều do lựa chọn của anh cả."

"Được."

Phùng Học Minh gác máy rồi tự hỏi chính mình: Sao có thể như vậy được?Quả nhiên giống như Trần Chí Khiêm nói, đề tài “Hàm thuỷ lâu” lại lần nữa nổi lên như cồn, vì vậy nên Liêu Nhã Triết đã phải bỏ tiền ra để loại bỏ tất cả các tin đồn, cuối cùng để Bảo Muội nói với paparazzi lần gần nhất họ ở cạnh nhau mới có sáu phút, đề này này đã là giả đến không thể giả hơn, ngoại trừ Liêu Nhã Triết buồn chán không có gì làm thì hầu như không ai muốn xem.

Trần Chí Khiêm một bên nhắc nhở Phùng Học Minh, một bên kiến nghị cô mua ở Thiên Hoà, anh kết luận Phùng Học Minh nhất định sẽ gây nên biến chuyển ở nơi đây.Phàn Kỳ không hiểu tại sao Phùng Học Minh nhất định phải về Thiên Hoà?

Trần Chí Khiêm giải thích cho cô: “Lưu Tương Niên muốn loại bỏ chút tình thân còn xót lại của Phùng Học Minh đối với ông mới bỏ qua. Sau khi Phùng Học Minh trở về chắc hẳn sẽ dựa vào sự kiện “Hàm Thuỷ Lâu” lật lại những vấn đề ở Thiên Hoà.

Tôi nhớ đời trước Cảng Thành nhìn như liêm khiết, hiệu suất cao, nhưng thật ra ở thập niên 60-70 tham nhũng đã trở thành phong trào, từ cuối thập niên 70 đến hết thập niên 80 là thời kỳ liêm thự đạt được nhiều thành quả nhất. Nếu tin tức Thiên Hoà đút lót nhân viên kiểm tra chất lượng phòng ốc lộ ra thì dân chúng làm sao dám mua nhà ở cao ốc Thiên Hoà? Người mua sẽ nghĩ như thế nào?”

Mặc kệ cuối cùng kết quả có như thế nào nhưng hiện tại Phùng Ngọc Minh có thể thay đổi toàn bộ Thiên Hoà, đối với tình trạng suy tàn ở đây thật đúng là có lợi ích rất lớn, thay đổi bề ngoài tốt lên cũng có phần nào tính kích thích, có thể khẳng định giá cổ phiếu sẽ tăng lên trong thời gian ngắn.

Sau khi cổ phiếu bất động sản giảm ba ngày liên tiếp, thứ sáu không giảm nữa, chiều thứ sáu Phàn Kỳ đến Thiên Hòa, giúp khách hàng mua cổ phiếu Thiên Hòa.

Có thể là cô mua để kéo giá cổ phiếu Thiên Hoà lên, vì giá cổ phiếu của Thiên Hoà không còn tiếp tục giảm nên sau khi cô mua giá cổ phiếu đã tăng trở lại. Buổi tối thứ sáu có phóng viên chụp được Phùng Học Minh đi vào cao ốc Thiên Hoà gây nên các loại bàn tán sôi nổi.

Phùng Học Minh phải về Thiên Hoà, liệu người thừa kế của Thiên Hòa có thể có kết cục được hay không? Thị trường đều đang đợi kết quả cuối cùng.


Chương 483: Phùng Học Minh Xoay Chuyển Trời Đất (2)
Phàn Kỳ không quan tâm đến chuyện này, buổi tối nay cô đã rất mệt mỏi nên khi về đến nhà đã ngủ liền một mạch đến trưa hôm sau mới dậy.

Trần Chí Khiêm thứ bảy vẫn đi làm, bình thường cậu mợ hai người thường ăn cơm lúc 11 giờ nên lúc này chỉ có một mình cô ngồi ăn.


Cô nhìn qua cửa kính thấy cậu đang ngồi trên ghế chỉ huy mợ làm việc.

Thân thể của cậu hồi phục rất tốt, chỉ là Trần Chí Khiêm lo lắng sự an toàn của cậu khi đi máy bay thời điểm hiện tại nên bảo cậu ở lại thêm một thời gian, để đến cuối tháng rồi về cũng yên tâm hơn.


Mấy ngày trước, trong lúc ăn cơm cậu cẩn thận hỏi cô: “Niếp Viên, sau vườn có một chỗ đất trống mọc đầy cỏ dại, có muốn trồng một chút rau hay không? Cậu nói chuyện với lão Ngô trồng hoa mấy câu, có thể nhờ ông ấy mua hạt giống giúp."

Hoa vương nhà bọn họ cùng Hứa Huy, Trang Linh Linh dùng chung một cái, hàng ngày đều qua cắt tỉa hoa cỏ cây cối trong nhà, vị hoa vương này đến từ Tô Châu, Thượng Hải và Tô Châu giáp nhau nên có thể hiểu được tiếng, lâu ngày tiếp xúc nên quen thuộc.

Phàn Kỳ biết cậu mợ không phải người thích nhàn rỗi, thân thể của cậu cô chưa hồi phục lại không quen tiếng ở đây nên không có gì để giải toả . Cô và Trần Chí Khiêm bình thường cũng đều bận công việc.

Hai người họ ở nhà thật sự rất chán.

Mợ nói với cậu: “Ông không cần lấy hạt giống đến, biệt thự cao cấp như vậy ông lại nghĩ ra để trồng rau."

“Không sao đâu mợ, cháu cũng muốn thêm một chút hành tỏi gì đó, mợ không biết nha! Lúc nấu ăn cho thêm lá cây tỏi vào canh, màu lá xanh biếc, đã đẹp mà lại còn rất thơm." Phàn Kỳ quay đầu hỏi: “Cậu thích mảnh đất nào?”

Cậu biết A Khiêm sẽ không ghét trồng rau, cháu gái vẫn luôn ở thành phố, còn không phân biệt được lúa mì và hành lá hẳn là sẽ ngại bẩn, ghét bỏ.

Không nghĩ tới khi nói với cô, cô sẽ đáp ứng ngay lập tức, sau đó một mặt vui vẻ dắt Phàn Kỳ ra một mảnh cỏ ở góc tường đằng sau vườn nói: “Ở góc tường này không có ảnh hưởng gì nha!”

“Vậy dùng chỗ này đi." Phàn Kỳ sau khi đáp ứng muốn đưa tiền cho cậu để nhờ người mua đồ cần thiết.

Xem ra hoa vương sẽ giúp cậu cầm hạt giống và công cụ đến.

Phàn Kỳ ăn cơm xong, đi ra sau vườn, mợ cô đang đào đất, Phàn Kỳ ngồi xổm một bên xem một lúc cảm thấy ngứa tay nên cũng giúp mợ đào.

Cô chưa từng làm nên không quen với công việc, được cậu mợ sửa cho rất nhiều lần mới có thể làm được, cô cũng thành nghiện đào đất.


“Niếp Niếp! Tỏi, hành lá trồng ở dưới bùn sẽ phát triển tốt." Thấy Phàn Kỳ thích thú như vậy, hai vợ chồng già cũng rất vui vẻ.

Cậu còn nói: “Ông lão tưới hoa nói, rau ô liu ở đây chính là dế tuyết, chỉ là cách gọi của mỗi vùng khác nhau. Cậu trồng cho cháu, đến lúc đó cháu dùng một cái bình, ướp một vò đàn, cũng đủ bọn cháu ăn."

“Còn có đồ ăn lạnh nữa sao? Có rau mùi cùng thảo đầu gì đó không? Cháu muốn ăn bánh bao có nhân rau mùi và thảo đầu."

Trần Chí Khiêm từ công ty trở về, thấy mọi người đang bận làm việc ở sau vườn, anh cũng vén tay áo lên đi ra giúp, nghe thấy cô vẫn còn nhắc mãi về bánh bao nhân rau mùi và thảo đầu, cô cố chấp đối với đồ ăn thật sự là không ai bằng.

Anh nói: “Đừng nghĩ nữa, ở đây thời tiết nóng rau mùi mọc cũng đều bị hỏng, không có ai ăn đâu."


Nghe vậy mợ đáp lại: “Chờ tết âm lịch các con về nhà rau mùi cùng thảo đầu ở nhà cũng là mùa ngon nhất, chắc chắn để các con ăn no."

Trần Chí Khiêm cũng làm giúp, cô thấy anh làm được việc chứ không giống mình nên không có vui vẻ: “Anh ra làm gì, cũng sắp xong hết việc rồi."

“Anh viết tờ giấy hỏi hoa vương nhìn xem có cây húng quế, tía tô, bạc hà cùng hương thảo hay không? Là cái loại làm gà xào ba ly hay nướng bò bít tết đều được." Trần Chí Khiêm nhắc nhở cô: “Để hơn hai ngày là phải bỏ."

 

Bình Luận (0)
Comment