Chương 507: Trần Chí Khiêm Bị Chụp Hình (3)
"Chúng ta không cần ngồi đây phán đoán thay bọn họ. Với sự nổi tiếng của Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm, tin tức này sẽ bay đến Hồng Kông ngay thôi. Phàn Kỳ cũng sẽ biết ngay, thay vì để cô ấy biết một cách đột ngột, tại sao cô không tiết lộ cho cô ấy biết một chút để cô ấy chuẩn bị tinh thần. Hãy để cô ấy bình tĩnh suy nghĩ, đưa ra phán đoán của mình và sau đó quyết định bước tiếp theo. "
"Làm thế nào để tôi nói cho cô ấy biết được đây?” Căn bản là Hứa Diệu Nhi không thể nói ra tiêu đề như trong TV.
"Khách quan mà nói thì ảnh chụp trên TV chính là Trần Chí Khiêm và một cô gái tóc vàng đang đứng nói chuyện với nhau giữa ban ngày. Nhưng mà cái tiêu đề trên TV kia lại khơi dậy lên sóng gió. Cô cứ nói chuyện rõ ràng với cô ấy, bản thân cô ấy sẽ tự mình tìm hiểu."
Hứa Diệu Nhi gật gật đầu. Xe đi đến công ty môi giới, lúc này thị trường chứng khoán đã bắt đầu phiên giao dịch, Hứa Diệu Nhi mặc một cái áo vest màu đỏ bước vào sảnh lớn của sàn giao dịch.
Phàn Kỳ vừa thấy Hứa Diệu Nhi thì nói chuyện với cô ta ngay: "Để tôi nói cô nghe, hiện tại đang có sự thay đổi trong lĩnh vực tiêu thụ hàng hóa, tôi phán đoán…"
Hứa Diệu Nhi nhìn bộ dạng vô ưu vô lo của Phàn Kỳ, trong đầu chỉ toàn là cổ phiếu, cô ta không biết phải mở miệng như thế nào nhưng không thể không nói việc này được.
Cô ta nghe Phàn Kỳ nói về cổ phiếu xong, hỏi cô ấy: "Bây giờ cô có rảnh không? Tôi có chuyện muốn nói với cô."
Phàn Kỳ đã hoàn thành xong việc hoán đổi cổ phiếu (*), cô nghĩ rằng Hứa Diệu Nhi muốn kể chuyện bát quái hôm nay đi gặp ông chủ Chu cho mình nghe nên lập tức nói "Có nha! Có nha!"
(*) Hoán đổi cổ phiếu: Là việc trao đổi cổ phiếu của doanh nghiệp này lấy cổ phiếu của doanh nghiệp khác. Hình thức này thường được sử dụng trong các thương vụ sáp nhập, hợp nhất công ty. Nó cho phép công ty đi mua sử dụng cổ phiếu để mua lại công ty khác, thay vì phải dùng tiền mặt.
Liêu Nhã Triết nghe thấy hai người muốn nói chuyện với nhau thì nhẹ nhàng nói: "Tôi cũng rảnh nữa."
Hứa Diệu Nhi nhìn anh ta một chút: "Em không rảnh nói chuyện với anh, anh xem thị trường cho cẩn thận đấy, chờ tụi em nói chuyện xong thì em sẽ tới tìm anh sau."
Hứa Diệu Nhi kéo Phàn Kỳ lên lầu đi vào văn phòng của cô. Sau khi tiến vào văn phòng, Phàn Kỳ đã thấy sắc mặt Hứa Diệu Nhi có gì đó không đúng: "Diệu Nhi, có chuyện gì sao? Bố của cô lại làm ra việc xấu gì nữa hả?" Phàn Kỳ hỏi.
"Không phải, hôm nay tôi vừa nhìn thấy một cái tin tức trên TV." Hứa Diệu Nhi nói.
"Tin tức gì vậy?" Thấy Hứa Diệu Nhi ấp úng, Phàn Kỳ nói: "Có chuyện gì cô cứ việc nói đi."
"Trong tin tức có chụp được chồng cô đang đi trên đường với một cô gái tóc vàng ở Nhật Bản, họ vừa nói vừa cười với nhau. Cô có biết chuyện này không?" Hứa Diệu Nhi hỏi.
"Tôi biết á! Là chị Linh Linh đã đặc biệt mời một người bạn đại học học chung trường với chị ấy. Cô có biết đại học C có một chuyên ngành rất mạnh về kỹ thuật thông tin điện tử không. Jennifer là một thiên tài trong lĩnh vực này, cô ấy đã nhận được bằng tiến sĩ khi mới 26 tuổi, trọng tâm chính là thiết kế mạch điện tích hợp và hệ thống tích hợp, lúc còn ở nước Mỹ…" Phàn Kỳ giới thiệu thông tin cơ bản về chị gái xinh đẹp này.
"Ngày hôm đó nhận được điện thoại của chị Linh Linh nói rằng chị ấy đã mời một người đàn chị có tiếng trong lĩnh vực này tới giúp anh ấy. Lúc mà anh ấy gọi điện thoại cho tôi vẫn không kiềm chế được sự hưng phấn trong lòng, anh ấy nói chị gái này trong tương lai sẽ đạt được không biết bao nhiêu là thành tựu, có cơ hội được hợp tác với chị ấy là vinh hạnh của bản thân."
"Là vậy sao?" Hứa Diệu Nhi cuối cùng cũng cười lên: "Tôi đã nói không phải như vậy rồi mà!"