Chương 510: Tòa Nhà Sắp Đổ (2)
Người thật nhìn khí chất hơn trong ảnh nhiều, có lẽ do cô ấy có tâm hồn thơ ca và văn học chăng? Sự quyến rũ của một người phụ nữ tri thức toát ra từ trong cốt cách của cô ấy. Phàn Kỳ đặt miếng bít tết trong tay xuống rồi bước ra ngoài.
Trần Chí Khiêm mỉm cười với cô khi thấy cô đang đợi ở cửa. Anh lấy chiếc vali từ trong cốp xe rar rồi mời Jennifer và đồng nghiệp cùng đi vào. Đi tới trước mặt Phàn Kỳ, anh giới thiệu ngay với Jennifer: "Vợ của tôi, Gigi."
Phàn Kỳ chào hỏi Jennifer sau đó mời họ cùng nhau vào nhà. Cô và Trần Chí Khiêm rót cà phê cho khách, sau đó cô nói: "Mọi người ngồi nghỉ một lát, tôi đi nấu ăn."
Trần Chí Khiêm đi theo thì Phàn Kỳ quay đầu lại: "Anh cứ đi tiếp khách đi." "Có chị Ngô rồi, để anh giúp em."
Trần Chí Khiêm đến nên Tiểu Nhã cũng không có gì để làm. Ranh giới giữa người giúp việc Philippines và chủ nhân ở Hồng Kông rất rõ ràng nên Tiểu Nhã đi về phòng của mình.
Trần Chí Khiêm nhìn qua nồi đất và con cá bên trong lò hấp.
Khi bước đến gần, anh thấy Phàn Kỳ đang làm món bít tết sốt trứng. Miếng bít tết được phủ một lớp sốt trứng và được chiên cho đến khi vàng giòn.
Tay Phàn Kỳ làm việc trong khi miệng thì nói với anh rằng Liêu Nhã Triết đã đánh Chu Vạn Hiền vào hôm đó, ngược lại còn khiến Hứa Diệu Nhi và Liêu Nhã Triết ở bên nhau. Anh nghe cô nói chuyện của người khác, tại sao cô không hỏi gì về anh vậy?
Phàn Kỳ cắt từng miếng bít tết đã chiên xong, cho một miếng vào miệng mình, một miếng khác thì đút anh. Trần Chí Khiêm đang rối rắm trong lòng thì được đút một miếng thịt nhỏ giòn tan.Các món ăn đã sẵn sàng, cuối cùng là cơm chiên trứng với cải chua của Phàn Kỳ. Hai người cùng nhau bưng đồ ăn ra bàn.
Trần Chí Khiêm giới thiệu món bít tết sốt trứng của vợ mình cho mọi người một cách trịnh trọng. Lời khen của người khác có thể không thật lòng nhưng quả thực Jennifer đã ăn vài miếng.
Ở kiếp trước, cha mẹ cô là kẻ đê tiện nhưng cả hai đều kiếm được rất nhiều tiền nên Phàn Kỳ đã được học trường quốc tế từ nhỏ. Hơn nữa cô từng đi du học vài năm nên trò chuyện với Jennifer dễ dàng hơn những người khác.
Hai người trò chuyện về chuyên ngành của Phàn Kỳ, Jennifer phàn nàn rằng Trang Linh Linh hứa sẽ dạy cô ấy giao dịch chứng khoán nhưng cuối cùng Trang Linh Linh không ở Đức thì ở Trung Quốc, còn nói hai ba năm nữa cũng chưa thể dạy cô ấy.Phàn Kỳ nghĩ không phải Dung Viễn sẽ giúp họ quản lý tài chính sao?
Nghe cô ấy nói muốn tự học, Phần Kỳ mỉm cười: "Vậy thì chị đến Hồng Kông đi, em sẽ dạy cho chị."
Trần Chí Khiêm nhìn Phàn Kỳ vui vẻ trò chuyện với Jennifer nhưng anh biết vợ mình không phải là người thích giao du. Trước đây cô đã nói chỉ thích một mình đầu tư chứng khoán, không giao thiệp nhiều với bất kỳ ai.
Chuyện xảy ra hai ngày nay, cô nửa câu cũng không hỏi còn nhiệt tình xã giao giúp anh như vậy, có thể là do cô không muốn anh buồn phiền?Hai người trò chuyện rất hợp ý, anh còn nghe Phàn Kỳ nói có kế hoạch đến Mỹ vào tháng 12. Jennifer đã hỏi về lộ trình của cô, vừa hay trong đó có một điểm dừng là thành phố của cô ấy nên Jennifer đã mời cô đến nhà làm khách, Phàn Kỳ cũng vui vẻ nhận lời.
Sau bữa tối, Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm đưa Jennifer về khách sạn.Phàn Kỳ không hiểu tại sao Trần Chí Khiêm thỉnh thoảng lại nhìn cô trên đường trở về. Ánh mắt sâu thẳm này giống hệt như lần đầu tiên họ gặp nhau khiến cô cảm thấy không biết anh đang nghĩ gì.
Sau khi vào nhà, anh vẫn nhìn cô như vậy. Phàn Kỳ cảm thấy hơi sợ hãi, cô hỏi: “Sao anh lại nhìn em như vậy?”
Trần Chí Khiêm ôm Phàn Kỳ vào lòng, thì thầm vào tai cô: "Vất vả cho em rồi."
Phàn Kỳ nhìn anh với ánh mắt khó hiểu: "Vất vả gì cơ?"