Chương 513: Lễ Trao Giải (2)
"Ông chủ Vương ở xa đó. Năm đó, khi cuộc khủng hoảng về vận tải đường biển bùng nổ, A Viễn đã giúp ông ta vượt qua giai đoạn khó khăn, phần lớn thuyền mà ông ta thuê đều đưa về đất liền, hiện tại mỗi năm số tiền lời kiếm được nhờ vào việc cho thuê thuyền của ông ta cũng đủ để ông ta sinh sống. Mặt khác ông ta cũng đang đi theo hướng bất động sản. Thiên Hoà chỉ phù hợp với ông ta."
Trần Chí Khiêm suy nghĩ một chút: "Để anh đi nói chuyện với bọn họ." "Được." Phàn Kỳ nhớ đến Phùng Học Minh, cô hỏi: "Phùng Học Minh sẽ không có việc gì đâu nhi? Em có cảm giác hình như hôm nay anh ta có chút không đúng lắm."
Phùng Học Minh lúc này đang ngồi dựa vào ghế sô pha, áo sơ mi mở rộng, vai anh ta được mảnh băng gạc màu trắng bao bọc lại.
Anh ta cầm ly rượu đong đưa, nhìn ly rượu trong lòng mà anh ta chỉ ước mình được nâng ly chúc mừng cho sự thông minh của mình khi đã đưa mẹ sang Canada.
Diệu Nhi đã có Liêu Nhã Triết chăm lo khá tốt. Mình vốn là người thừa kế Thiên Hòa nhưng Thiên Hòa này nội bộ thì lục đục mất cân bằng ghê gớm.
Từ khi ông ngoại đi gặp Trần Chí Khiêm, ông vẫn luôn muốn Trần Chí Khiêm trở về, đến khi tự mình rời khỏi nơi này được một đoạn thời gian thì phát hiện có người có dã tâm bất chính. Ban đầu từ muốn vớt tiền bên trong Thiên Hoà thì bây giờ đã biến thành muốn khống chế Thiên Hòa.
Lúc này mình lại trở về, chẳng khác nào khiến người ta miếng ăn đến miệng rồi phải nhả ra.
Nếu ông ngoại muốn che chở mình thì có lẽ mình cũng sẽ không gặp phải những chuyện như thế này. Nhưng mà trong lòng ông ngoại lại có tâm tư xấu xa, ông muốn dựa vào mình để hủy hoại Thiên Hòa.
Cho nên mình đã trở thành mục tiêu ngắn hạn của người kia, ông ngoại muốn mình hủy hoại Thiên Hoà trong vòng hai năm còn người kia thì muốn mình chết.
Hôm nay, anh ta nhân cơ hội mượn lễ phục Phàn Kỳ, nói với cô ấy vài câu, anh ta không chắc chắn lắm, Trần Chí Khiêm có thể giúp anh ta hay không?
Anh ta uống một hơi hết sạch ly rượu thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên. Anh ta bắt máy, người ở đầu dây bên kia nói: "Phùng Học Minh, thời tiết lạnh như thế này, hay là ngày kia đến Nhật Bản ngâm suối nước nóng đi?"
Phùng Học Minh thở ra một hơi dài, cuối cùng Trần Chí Khiêm cũng đồng ý giúp mình, anh ta nói: "Được!"
Ngày 28 tháng 11, lễ trao giải các bộ phim truyền hình đều được cử hành tại sân vận động, Phàn Kỳ nhìn người người đàn ông vừa mới đáp chuyến bay vào chiều nay mà không biết nên nói cái gì mới tốt.
Bởi vì đêm qua cô miêu tả hình dạng chiếc váy kia cho anh có hơi mơ hồ không rõ, vậy mà hôm nay anh đã bay về bên Phàn Kỳ chỉ vì muốn nhìn xem chiếc váy này.
Từ Nhật Bản bay về cũng đã đủ mệt rồi, thế mà người này còn gọi điện cho Viên lão tiên sinh, nói rằng anh muốn tham dự lễ trao giải với cô.Đều đến thời khắc quan trọng cả rồi, quả thật là nên cho anh một vị trí.
Phàn Kỳ kéo tay anh đi lên thảm đỏ, hai vợ chồng bọn họ vừa xuất hiện thì tất cả các đèn flash đều tụ tập về phía bọn họ.
Để phù hợp với chiếc váy ngày hôm nay, Phàn Kỳ đã tháo chiếc vòng cổ phỉ thúy của bà ngoại ra, cô chỉ đeo một chiếc vòng cổ bằng kim cương, phối với đôi bông tai kim cương hình vuông mà Trần Chí Khiêm đã mua cho cô.Trần Chí Khiêm kéo cô tiến vào bên trong.
Một số nhân vật nổi tiếng ở Hong Kong không muốn tham dự các loại tiệc này nhưng vẫn có một số nhân vật nổi tiếng lại có thể tham gia mãi mà không biết mệt.
Người đang ở bên cạnh bọn họ lúc trước có khen ngợi nguyên chủ nếu nguyên chủ có thể chịu khổ được, nhất định sau này sẽ là tài tử làm rạng danh Châu Á, người này thấy vợ chồng bọn họ đã đứng dậy chào hỏi ngay, trong mắt người này toát lên vẻ kinh diễm.
Chương 514: Lễ Trao Giải (3)
Trần Chí Khiêm âm thầm thay đổi vị trí với cô, anh ngồi ở giữa tài tử và Phàn Kỳ. Bọn họ vừa định ngồi xuống thìm có người đi đến bên cạnh Phàn Kỳ, anh ta phong lưu tiêu sái bảo mình là ông chủ của một tòa báo nổi tiếng, cũng là nhà tài trợ cho lễ trao giải lần này. Sau khi gật đầu chào hỏi với bọn họ, ánh mắt của ông chủ này cứ hay hướng về phía Phàn Kỳ.
Trần Chí Khiêm vươn tay nắm lấy tay cô, đan mười ngón tay lại với nhau. Anh nhìn về phía ông chủ này, hắn ta bị anh nhìn đến mức không thoải mái nên đã nghiêng đầu nói chuyện phiếm với người khác.
Ở phía trên, một nam một nữ dẫn chương trình đã dùng sự hài hước dí dỏm của mình để nói lời mở đầu cho buổi lễ trao giải lần này.
Với tư cách một người đã lui về phía sau, nếu không phải nể mặt ông cụ Viên, Phàn Kỳ sẽ không đến nơi này. Cho dù đó là điệu nhảy khó nhưng rất đẹp hay một bài phát biểu đầy nước mắt của người đoạt giải trên sân khấu, Phàn Kỳ đều không hứng thú.
Cô chỉ chờ hoàn thành nhiệm vụ hôm nay và xem đoạn phim cắt ngắn trên sân khấu này.
Trên sân khấu, MC nữ nói: "Tiếp theo là vai nữ phụ xuất sắc nhất. Chúng tôi đã mời một vị khách rất quan trọng trong buổi trao giải ngày hôm nay, vị khách này từng là mỹ nhân tuyệt sắc trong giới giải trí nhưng hiện tại lại trở thành người môi giới chứng khoán rất được săn đón."
MC nam nói: "Tuy là cô đã đổi nghề từ giới giải trí sang làm môi giới chứng khoán nhưng cô đã rất thành công, chúng tôi có thể hỏi cô rằng cô có bí quyết gì không? Dù chúng tôi có làm trong giới giải trí nhiều năm như vậy cũng không bằng tiền cô kiếm được trong mấy tháng."
"Tôi nhất định sẽ xin cô ấy chỉ giáo một chút." MC nữ nói: "Mời khách quý lên trao giải, nữ sĩ Phàn Kỳ."
Phàn Kỳ chậm rãi bước lên sân khấu, đứng sau microphone nói: "Chào mọi người!”
“ Vừa rồi chúng tôi có hỏi về gigi, có bí kíp võ công nào để tu luyện giúp cho việc chuyển mình thành công không?" MC nam hỏi Phàn Kỳ.
Phàn Kỳ cười, cô nhìn xuống dưới khán đài: "Chuyển mình giống như tu luyện “Quỳ Hoa Bảo Điển” vậy đó, muốn tu luyện thành công thì phải dẫn đao tự cung (*). Nếu bạn muốn trở thành một người môi giới cổ phiếu xuất sắc, nhất định phải từ bỏ thân phận nghệ sĩ hiện tại, đổi nghề làm một người môi giới cổ phiếu.”
(*) Quỳ Hoa Bảo Điển: Xuất hiện trong bộ tiểu thuyết Tiếu ngạo giang hồ của nhà văn Kim Dung, Quỳ hoa bảo điển là môn tuyệt kỹ võ công vô cùng lợi hại nhưng cũng cực kỳ đáng sợ do yêu cầu quái dị của nó.
Ngay ở trang đầu tiên đã bắt người luyện phải "Dẫn đao tự cung", nghĩa là tự thiến. Nếu không chịu dẫn đao tự cung thì dù luyện 100 năm cũng không thành công được.
"Cho nên, anh Long có nghe thấy không, anh phải trở thành người môi giới cổ phiếu trước tôi đó nha!" MC nữ nói: "Nhưng sau khi làm người môi giới cổ phiếu thì sao? Có thể có thể kiếm được nhiều tiền như vậy không?"
"Thật ra phía dưới “Quỳ Hoa Bảo Điển”còn có một câu." Phàn Kỳ nói: "Tôi nói?" "Ngay cả khi bạn dẫn đao tự cung cũng chưa chắc sẽ thành công." Phàn Kỳ nói."Những lời này có ý nghĩa gì? Có nghĩa là nói cho chúng ta biết, chi phí đổi nghề thường rất cao, cho nên trước khi đổi nghề cần phải suy nghĩ cẩn thận." Phàn Kỳ nói xong lời này, khán giả ở dưới đều cười phá lên.
Câu trả lời của cô đã rất tốt rồi, có thể nói năng lực tùy cơ ứng biến của cô vô cùng cao. Hơn nữa hôm nay cô là khách quý trao giải, không cần phải gây khó xử cho cô.
Rõ ràng hai người này lại không muốn bỏ qua cho cô như vậy, lại nói: "Gigi, cô có biết khách quý trao giải của chúng ta gồm có một nam một nữ không, giữa hai vị minh tinh là Thế Kiệt và Phương Hồng, cô sẽ trao thưởng cùng với ai?"
Ánh mắt Phàn Kỳ tìm tòi dưới khán đài, một người là tiểu thịt tươi trẻ tuổi, một người là lão thịt khô 40 tuổi.