Chương 518: Không Muốn Dùng Họ Của Chồng (3)
"Thì ra là dạng nhân vật như thế, vậy chắc chắn An Cô chịu thiệt rồi, xưa nay kiểu nhân vật bị sa đọa, sống ở tầng chót như vậy luôn luôn gây được sự ấn tượng, tương phản rất lớn, dễ lấy được thành tích hơn."
Phàn Kỳ nhún vai: "Không nghĩ nữa, dù sao chỉ cần Mạc Thiên Thiên dùng năng lực của bản thân để thắng giải thì em yên tâm rồi."
Phàn Kỳ vui thay cho Mạc Thiển Thiển nhưng cũng không khỏi thốn thức, không biết nếu như đời này không có cô là một biến số thì đời trước Mạc Thiển Thiến sẽ ra sao.
"Đời trước ấn tượng của anh đối với Mạc Thiển Thiển không nhiều lắm, anh cũng chỉ biết có một diễn viên sắm vài vai nhỏ như thế thôi. Anh cũng không biết cô ấy đã từng giúp Phàn Kỳ đó, nếu không anh cũng giúp một tay rồi. Sau lưng cô ấy không có chỗ dựa, ở trong giới này không phát triển thuận lợi cũng là chuyện bình thường."
Phàn Kỳ nhìn bóng mình phản chiếu qua cửa kính ô tô, đúng là càng ngày càng trùng hợp, nếu không cô lại giúp Mạc Thiển Thiển một lần nữa? Cô nói: "Hay là em đề cử cô ấy cho Phùng Học Minh nhé? Cô ấy hiện tại là nữ phụ xuất sắc, cũng coi như có tiếng, khuôn mặt cũng xinh đẹp lại còn có kỹ thuật diễn, khá phù hợp với phong cách nhiều nhãn hàng mà?"
“Lần trước Phùng Học Minh cùng cô ấy đến tham gia lễ ký hợp đồng đấy, thoạt nhìn hai người họ đã từng hẹn hò." Trần Chí Khiêm cười.
“Cũng đúng!" Xem ra không cần đến cô rồi.
"Nhưng mà em cũng có thể nhắc anh ta, bạn gái anh ta từng hẹn hò chưa chắc anh ta đã để tâm, có khả năng là tạm thời không nhớ."
"Cái tên cặn bã này." Phàn Kỳ trợn trắng mắt, hỏi: "Anh có từng nói chuyện với anh ta chưa? Cảm thấy như thế nào?"
"Anh từng tắm suối nước nóng với anh ta, anh xem anh ta và lợi ích từ ông chủ Vương không khác nhau là mấy, ông chủ Vương sẽ bảo đảm anh ta không có việc gì." Trần Chí Khiêm lái xe vào cổng nhà.
Vẻ mặt Phàn Kỳ ghét bỏ: "A! Trần Chí Khiêm, anh thế mà cũng cùng người đàn ông ghê tởm đó cùng tắm suối nước nóng hả?"
"Em ghét bỏ anh hả?" Trần Chí Khiêm đi theo phía sau cô: "Em nói thử xem, tại sao em lại nói là người trưởng thành cái gì cũng muốn?"
À há! Đây là dù muộn nhưng vẫn sẽ đến đúng không? Người này thật là thích ăn dấm lung tung.Không thì dỗ anh ấy một chút?
Phàn Kỳ xoay người ôm cổ anh hỏi: "Vậy anh muốn em trả lời như thế nào? Chẳng lẽ muốn chọn một thật hả? Như vậy không phải làm khó em sao? Chồng em đẹp trai đến long trời lở đất như vậy, đàn ông khác trong mắt em đều là dưa vẹo táo nứt, anh bảo em chọn như thế nào chứ?"
Những lời này làm Trần Chí Khiêm nở hoa trong lòng, cái miệng nhỏ này hôm nay sao lại ngọt thế chứ? Trần Chí Khiêm bế cô lên, Phàn Kỳ ôm cổ anh, oa oa, là ôm kiểu công chúa cơ đấy.
Phàn Kỳ tình ý miên man nhìn anh chằm chằm, cảm giác như được ôm bởi một chú mèo quất, trước mắt cô đang là Trần Chí Khiêm trẻ trung đẹp trai, cảm giác này thật tuyệt.
Trần Chí Khiêm ôm Phàn Kỳ lên trên tầng mới thả cô xuống, cúi đầu hôn cô, vừa hôn vừa kéo khóa váy.Thật hiếm khi cô ngoan như hôm nay!
Lúc anh sắp… Phàn Kỳ mở miệng nói: "Trần Chí Khiêm, em đang đến mùa dâu đấy!"
Trần Chí Khiêm giống một con sư tử đực đã ăn no đang nằm trên giường liếm móng vuốt, Phàn Kỳ ngồi ở trên sô pha ôm Phác Phác, cằm chôn vào thân Phác Phác.
"Ngoan, đi lên ngủ!"Hiện tại Phàn Kỳ nghe giọng nói này không khác gì lúc Hoàng Hậu lừa Công chúa Bạch Tuyết ăn quả táo độc.
“Trần Chí Khiêm. Anh làm chuyện xấu gì ở Nhật đúng không?”
Phàn Kỳ hỏi anh. Trần Chí Khiêm lập tức xuống giường, ngồi cạnh cô: “Đừng vu oan cho anh, trong lòng anh chỉ nghĩ đến em.”
“Ý em là có phải anh trộm xem tinh hoa của nước Nhật một mình hay không?" Phàn Kỳ hỏi anh, hiện tại người nào đó có rất nhiều ý tưởng đúng không? Làm cô càng thêm mềm lòng.