Chương 521: Nguy Cơ Thiên Hòa (3)
Sau vài lần đầu cơ trục lợi, ông ấy kiếm lời được một khoản, sau đó quân Nhật bại trận, HongKong trở lại trong tay quân Anh một tần nữa. Trong tay ông ta có tiền, người ta có câu “có tiền có thể sai khiến ma quỷ”, lúc quân Anh cai trị, ông ngoại anh ta lại càng như cá gặp nước.
Lúc đó ông ấy cũng là một trong số ít người có thể tham dự kế hoạch khai phá đất, chỗ đất Thiên Hòa này là từ những năm 50 thành lập đến bây giờ.
Phùng Học Minh nhìn thấy tòa kiến trúc lâu năm, anh ta đi đến hàng hiên rồi nhìn cái khe trên mặt tường.
Mặt tường bong ra từng mảng, lộ ra thép bên trong, anh ta dùng móng tay moi thép, từng mảng rỉ sắt rơi xuống. Rất nhiều cửa phòng mở ra, trong một gian phòng có vài cái lồng sắt, mỗi cái lồng sắt lại là phòng nhỏ của một hộ gia đình.
Một tòa nhà có chất lượng như thế, tràn đây người trong phòng ở. Hiển nhiên là các hộ gia đình bên trong chưa từng gặp người nào ăn mặc đẹp như vậy đến đây.
Một người trong đó đi ra, anh ta nhìn người trước mắt, người này tầm bốn năm chục tuổi, mái tóc hoa râm, mặc một cái quần ngắn, cởi trần nên nhìn rõ từng cây xương sườn.
Bọn họ không nói gì mà chỉ nhìn nhau vài giây, Phùng Học Minh xoay người đi xuống lầu, đi đến đầu đường anh ta hít sâu một hơi, siết chặt nắm tay, đi về phía tòa nhà Hợp Lợi.
Lúc anh ta đến thang máy để lên tầng, khi cửa mở ra, anh ta thấy Phàn Kỳ đang đứng chờ thang máy.
Phàn Kỳ đến để trả quần áo, lần trước cô mượn bộ lễ phục phong cách Tây Âu, cô tự trả tiền mang đi giặt nhưng sau đó Trâu Bích Quân bảo chỗ dì ấy có phòng chuyên giặt quần áo, dặn cô về sau mặc xong thì trả trực tiếp là được.
Cho nên cô cũng không làm việc thừa mà trực tiếp đi qua đây trả quần áo. Lúc cô đang chuẩn bị về thì thật là trùng hợp, cô gặp Phùng Học Minh.
"Phùng Học Minh, tôi có chuyện muốn nói với anh."
Ngày hôm qua Phùng Học Minh nhìn thấy cô trên kênh phát sóng trực tiếp, cô luôn luôn có thể mặc tôn lên trang phục, hiệu quả tốt hơn hẳn so với kỳ vọng của cửa hàng. Tại lễ trao giải ấy, hai người dẫn chương trình làm khó cô ngược lại càng làm cô nổi bật thêm, quần áo của anh ta cũng thơm lây theo.
"Chuyện gì?"
“Tôi muốn đề cử Mạc Thiển Thiển cho anh để chụp trang phục Xuân Hạ năm sau, anh biết cô ấy đúng không? Tiệc rượu lần trước, anh đi cùng cô ấy đấy.”
Phàn Kỳ nói với anh ta.Đương nhiên là Phùng Học Minh nhớ rõ Mạc Thiển Thiển, nhưng cũng không nhớ được nhiều, cảm giác của anh ta đối với Mạc Thiển Thiển là muốn đi lên đường này lại không nghĩ thoáng được, đặc biệt là lúc ở trên giường, cô ấy cũng không giống những người phụ nữ khác, thậm chí cho anh ta cảm giác rất giống Hứa Diệu Nhi.
Thật sự uổng phí một khuôn mặt đẹp, sau vài ba lần anh ta bắt đầu cảm thấy nhạt nhẽo, không có gì thú vị.Trước kia anh ta chán Hứa Diệu Nhi, hiện tại Hứa Diệu Nhi đã trở thành bạn gái của Liêu Nhã Triết.
Phùng Học Minh thở dài một hơi, lúc này nhớ lại, Mạc Thiển Thiển cũng không đến nỗi nào, chỉ là chơi không tới bến được như những người khác. "Cô ấy đúng là thích hợp, để tôi bảo người liên hệ cho cô ấy luôn nhé?" Phùng Học Minh nói với Phàn Kỳ.
Phàn Kỳ ngạc nhiên, cô mới hỏi anh ta một câu mà anh ta đã đồng ý rồi? Cô nói với anh ta: “Vậy cảm ơn, tôi đi nhé.”
Phùng Học Minh đi vào công ty, nhìn mọi người trong công ty đều đang bận rộn. Tuy rằng công ty có quy mô không lớn nhưng nơi này làm anh ta có cảm giác vui sướng tự hào. Không giống Thiên Hòa, ở sau lưng Thiên Hòa là những căn phòng chồng chất lên nhau, từ những căn phòng đó xếp thành một tập đoàn lớn.