Chương 551: Ngoại Truyện - Về Hồng Kông (2)
Trần Khâm Hiền thoải mái cầm tiền, một là con trai con dâu đều có năng lực , hai là ông ấy cũng muốn khôi phục lại nguyên dạng trang viên ngày xưa mẹ ông ấy từ Hồng Kông về, khôi phục tại nơi hai mẹ con sống năm đó.
Thời gian trôi qua nhanh thật, mới đó mà đã đến lễ đính hôn của anh cả vào mùng hai tết rồi, ở chơi thêm hai ngày nữa, Phần Kỳ không thể không quay lại Hồng Kông.
Lúc trước Phàn Kỳ cảm thấy người ở đâu thì đó là nhà, nhưng đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được cảm giác không muốn xa nhà nhưng lại không thể không đi.
Lúc sắp đi, cô đỏ mắt tạm biệt người nhà, Trương Nguyệt Cầm giơ tay lau nước mắt cho cô, nói: "Đừng khóc, hôm qua còn nói ngồi máy bay từ Hồng Kông về có ba tiếng, muốn về nhà chẳng phải chỉ cần mua vé là xong còn gì, sao giờ lại khóc trước thế."
Trong khoảnh khắc chia ly sướt mướt thế này mà cô lại nghe thấy anh trai nói với ông chồng: "Nhớ mua rồi gửi về đây luôn nhá."
Phàn Tuần chỉ nói một câu mà phá hoại hoàn toàn bầu không khí này luôn.
Về Hồng Kông thôi, kiếm tiền quan trọng hơn!
Chuyến bay lúc một giờ chiều là chiều về của chuyến Hồng Kông đến Thượng Hải lúc tám giờ sáng. Lúc Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm đi vào cabin, thấy tiếp viên hàng không đang cầm báo nên cô cũng tiện tay lấy một tờ.
Ngồi xuống ghế, cô giở tờ báo ra xem.
Nhìn thấy tin thị trường chứng khoán hôm qua tăng mạnh, Phàn Kỳ đã bỏ lỡ mất một tỷ. Ở nhà chơi chẳng làm ăn gì đến giờ lại ngứa tay rồi.
Trong khoảng thời gian cô không ở đây không biết có tin gì hot không nhỉ?Vừa lật sang một trang, Phàn Kỳ lập tức nhìn thấy tiêu đề: "Phùng Học Minh, Mạc Thiển Thiển, ra sức cày cấy suốt bảy mươi hai tiếng."
Phàn Kỳ đọc xuống dưới, Phùng Học Minh và Mạc Thiển Thiển đến Thái Lan nghỉ phép, suốt hai ngày không ra cửa mà chỉ toàn phục vào phòng, còn bị chụp được ảnh ôm nhau bên cửa sổ, dựa ngực tán tỉnh nhau.
Mạc Thiển Thiển nhận giải thưởng xong liên hot lên, rõ ràng cô giới thiệu cô ấy cho Phùng Học Minh đi đóng quảng cáo mà, sao lại bị chụp ảnh cùng nhau rồi?
Theo báo chí phân tích, Mạc Thiển Thiển đầu óc nông cạn. Nhà họ Lưu đã sụp đổ, nhà họ Phùng lại không thích Phùng Học Minh, số tài sản trong tay anh ta đã là gì?
Nếu không tại sao Á hậu sắc đẹp lúc trước lại không thèm để ý đến anh ta nữa?Phàn Kỳ không cho rằng Phùng Học Minh không có tiền tài của nhà họ Lưu thì sẽ nghèo cả đời, dù sao Trần Chí Khiêm cũng nói Phùng Học Minh là người làm ăn lớn.
Anh ta còn có ánh mắt đầu tư, sau này kiếm được cực nhiều từ lĩnh vục bất động sản trong nước.Đúng là Phàn Kỳ không thích anh ta, trong quan hệ nam nữ anh ta quả thực là một tên cặn bã, là cái loại cặn bã nhất luôn ý.
Mạc Thiển Thiển có ý đồ gì với anh ta vậy?Đúng là... Phàn Kỳ chẳng còn gì để nói. Cô cúi đầu đọc tiếp, ở chỗ quảng cáo cỡ bàn tay, cái bao cao su trong ảnh bị vẽ thành cái bóng đèn sáng lấp lánh, còn phối với một câu quảng cáo nữa.
"Bạn cho rằng đàn ông tắt đèn đi thì đều giống nhau sao? Tôi có thể để bạn trở thành một người đàn ông phát sáng!"
Phàn Kỳ còn tưởng nhiệt độ đã hạ xuống rồi, ai ngờ nhà sản xuất này lại lợi dụng nhiệt độ để làm quảng cáo!Phàn Kỳ nghiêng đầu nhìn Trần Chí Khiêm, đúng lúc anh cũng quay sang đây nói: "Em gọi điện hỏi chị Trang xem, nhãn hàng này do chị ấy đầu tư, quảng cáo rất nhiều ở Mĩ đấy."
"Sao có thể mở miệng hỏi chuyện này chứ, lẽ nào em còn có thể cản người ta quảng cáo?"
Máy bay hạ cánh, Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm ra khỏi sân bay, trong đại sảnh sân bay cũng có quảng cáo y như đúc, đúng là ác mộng mà! Kiểu này là ở đâu cũng nhắc cô cái chuyện xấu hổ xảy ra năm ngoái mà.
Về đến nhà, hai người ăn cơm tối xong thì Trần Chí Khiêm nói: "Đã đồng ý mua đồ cho anh cả rồi thì anh phải đi mua đây."