Chương 564: Ngoại Truyện - Thảm Họa Thị Trường Chứng Khoán 87 (3)
Thị trường chứng khoán Hồng Kông vừa mới bắt đầu vẫn còn coi là ổn định, tới gần buôi trưa, nhanh chóng giảm hơn 100 điểm. Phàn Kỳ tận dụng lợi thế của việc bán tháo và mua một vị trí nho nhỏ để tiêu khiển một chút, quả nhiên buổi chiều thị trường bắt đầu ổn định và khôi phục lại.
Gần đây có rất nhiều đợt giảm mạnh trong ngày như vậy, sau đó tại đóng cửa, giống như là có sói tới vậy, chỉ cần hét lên nhiều là không cần sợ, ngược lại còn cho rắng đợt giảm mạnh là cơ hội tốt để mua vào.
Diêu Hoa nói có rủi ro, nhưng phần lớn chuyên gia đều nghĩ rằng buổi trưa sẽ được điều chỉnh kỹ thuật, là trao đổi chip trên thị trường để xua tan rủi ro. Tối thứ sáu, thị trường chứng khoán Hoa Kỳ mở cửa và tiếp tục giảm xuống 4. 6%,
Ngày 19 tháng 10 năm 1987, Phàn Kỳ gần như là đã bán khống, chỉ đang đợi ngày đó đến.
Như thường lệ, trong cuộc họp buổi sáng, Liêu Kế Khánh luôn cường điệu với môi giới cấp dưới rằng gần đây phải vận hành với vị thế thấp, thà bỏ lỡ chứ không phạm sai lầm.
Thị trường chứng khoán mở cửa, buôn bán hỗn loạn, cổ phiếu blue-chip thường chống đỡ rất tốt với sự sụt giảm tới tấp, mở cửa chỉ 15 phút, chỉ số HSI đã giảm 120 điểm, nhưng mà vẫn có người tin tưởng có thể sẽ giống như thứ sáu, buổi chiều sẽ lật ngược tình thế, có người đang nhận lệnh, chỉ số bắt đầu tăng trở lại, nhưng mà lại tiếp tục giảm một cách nhanh chóng, đến 12 giờ trưa, chỉ số HSI lại giảm thêm khoảng 140 điểm, xuống còn 3524. 64 điểm.
Thị trường rộng lớn giảm 270 điểm, cả thị trường chỉ có một cổ phiếu bất động sản bị loại khỏi thị trường độc lập, bởi vì có lời đồn rằng tập đoàn tài chính Nhật Bản muốn bắt đầu thu mua toàn diện cổ phiếu bất động sản của tập đoàn này.
Buổi trưa, ngoài TV ra thì trong radio cũng đang thảo luận chuyện thảm sát buổi sáng, trong Diêu Hoa có vẻ cực kì bình tĩnh, thậm chí có người còn hơi hài lòng, không giảm xuống chính là kiếm được tiền, chỉ có môi giới chứng khoán cấp dưới giao dịch thay khách hàng mới gửi lệnh liên tục, bên ngoài đã khủng hoảng.
Khủng hoảng như vậy dẫn đến buổi chiều mở cửa lại giảm xuống, lệnh bán như thủy triều, hệ thống giao dịch của sở giao dịch chứng khoán không có cách nào xử lý số lượng giao dịch lớn như vậy trong một thời gian ngắn, trong sân, chuông điện thoại liên tục, những môi giới thực hiện giao dịch căn bản cũng không xử lý kịp giao dịch.
Nhiều cổ phiếu chỉ có lệnh bán mà không có lệnh mua, vào lúc này, cổ phiếu bất động sản nghe đồn được thu mua ngay đầu phiên giao dịch cũng đã bắt đầu rớt giá.
Thị trường rộng lớn giống như uống thuốc tẩy, đến cuối ngày đã giảm 420 điểm, phạm vi sụt giảm cao tới 11%, ngay cả những người từng chứng kiến sự sụp đổ của thị trường chứng khoán năm 1973 cũng phải sửng sốt. Đối mặt với tình huống như vậy, chính phủ và cao tầng của sở giao dịch chứng khoán đều khẩn trương.
Thang Viễn Siêu gọi điện thoại cho Diêu Hoa, chỉ rõ muốn Phàn Kỳ, Hứa Diệu Nhi và Liêu Kế Khánh lên chương trình, bởi vì người nghe nhớ tới mấy vị môi giới của Diêu Hoa từng nhắc nhở rằng sắp có rủi ro.
Vào lúc này, thành thật mà nói thì nếu thị trường chứng khoán còn giảm xuống nữa thì sẽ gây ra khủng hoảng hơn nữa. Liêu Kế Khánh nói với Thang Viễn Siêu: "Anh Siêu, ý này không ổn. Vào lúc này, tôi đã không có ý kiến có thể phát biểu. Chỉ có thể nói tự cầu phúc."
Dân cổ phiếu lo lắng cũng không đợi được người Diêu Hoa ra mặt nói một câu, chỉ mấy lời giải thích của dân cổ phiếu bình thường khác.Điều thật sự khiến bọn họ lo lắng là thị trường chứng khoán Hoa Kỳ mở cửa vào buổi tối, chỉ số Dow Jones vừa mở cửa đã giảm 67 điểm, sự khủng hoảng ở thị trường chứng khoán Hồng Kông ban ngày đã tái hiện ở thị trường chứng khoán Hoa Kỳ.
Lúc đóng cửa cùng ngày, đường chỉ số giảm 508. 32 điểm, từ 2246. 72 điểm giảm xuống tới 1738. 470 điểm, mức độ giảm đạt 22. 6%, đây là phạm vi sụt giảm trong một ngày lớn nhất từ trước tới nay.