Chương 568: Ngoại Truyện - Thị Trường Chứng Khoán Toàn Cầu Sụp Đổ (4)
Trân Chí Khiêm không nói gì, mình nói với cô lời văn hay của Kawabata Yasunari, kể về sự chênh lệch địa vị trong tình yêu, thích thú đúng lúc , xuyên suốt câu chuyện, nam nữ chính cũng không hề nói thích nhau, nhưng lại khiến cho người ta cảm nhận được tình cảm của hai người.
Cô thì sao? Chỉ muốn thảo luận với anh xem vào lúc đó nam nữ chính có mặc quần áo hay không. Trần Chí Khiêm tức giận trả lời: "Đúng!"
Phàn Kỳ sờ cằm: "Nhưng mà em thích."
À đúng đúng đúng! Cô thích, vì thế nên lúc đến thành phố Atami, nơi đó có một nghệ thuật triển lãm, chủ đề là 18 cộng, Hứa Diệu Nhi thì nhìn ra đỏ cả mặt, cô thì lại lén xoa tay và quay đầu nhìn mình một cách trìu mến, người qua đường đều thấy được tấm lòng của Tư Mã Chiêu.
"Kiểu tình yêu đẹp như vậy thường không có kết quả, tình yêu có kết quả chắc chắn phải có sự kết hợp giữa trái tim, miệng và cơ thể." Đi vào căn phòng, Phàn Kỳ nói: "Chúng ta sẽ không tới phòng tắm công cộng, mà sẽ vẫy tay ở bể tắm nước nóng trong phòng nhé?"
Trần Chí Khiêm không thể nào tưởng tượng được, ở cùng một phòng thì anh vẫy tay thế nào?
Trần Chí Khiêm còn đang suy nghĩ, Phàn Kỳ giống như Trư Bát Giới nhìn lén nhện tinh tắm rửa, thành thạo cởi quần áo, gạt rèm đi vào trong bể, nhào lên vách bể bơi, lúc này, ngoài cửa sổ đang là lúc mặt trời lặn, ánh nắng chiều chiếu sáng Thái Bình Dương, Phàn Kỳ vẫy tay: "Mau tới đây đi?"
Y Đậu thật sự không lớn, buổi chiều ngày đầu tiên là đã đi dạo xong, bọn họ vốn là khách du lịch, phòng khách sạn rất tuyệt, phong cảnh cũng tốt, các món ăn kaiseki trong khách sạn cũng chính gốc, vì thế nên tối thứ tư đi vào, tới trưa thứ sáu thì bọn họ trả phòng rồi rời đi thì cũng coi như là bình thường mà đúng không?
Nhưng mà, lúc trả phòng thì Liêu Nhã Triết nói với cô: "Tôi gọi điện cho Phùng Học Minh."
"Thật ra anh ta không sao đâu, anh ta cũng sẽ không bán cổ phiếu WO anh ta nắm giữ, thị trường rung chuyển cũng không có ảnh hưởng gì tới anh ta!"
"Cũng không hẳn, hôm nay anh ta nhắn tin, nói rằng sẽ mua lại cổ phiếu WO trong tương lai."
Liêu Nhã Triết lặng lẽ nói với cô: "Có chó săn đuổi theo chúng ta tới đây."
"Hả!" Quả thật đám chó săn chăm chỉ không ngừng. Lúc trước bọn họ nói thị trường chứng khoán sẽ sụt giảm nhưng không có mấy người tin, bây giờ đã ứng nghiệm, chắc chắn đều tin là thật .”
"Không cần thiết trả lời bọn họ."
"Không phải tài chính, mà là tin đồn!"
"Anh nói cái gì?
""Nói cô túng dục một ngày một đêm, không ra khỏi phòng."Liêu Nhã Triết hơi xấu hổ, nhưng lại ăn ngay nói thật: "Bây giờ đã được 36 tiếng."
Đm! Ngàn cân treo sợi tóc như vậy mà bọn họ còn giải trí đến chết hả?Đến Nhật Bản mà cũng bị chụp? Đúng là nhàm chán mà.
Phàn Kỳ về Hồng Kông, thị trường xung quanh tăng hai ngày liên tục, sau khi thứ sáu sụt giảm thì chính phủ cũng đưa ra một vài phương án giải cứu thị trường, ngân hàng đã cắt giảm lãi suất, mấy vị phú hào hàng đầu đã cam kết sẽ mua lại cổ phiếu của công ty họ trong tương lai. Có những chính sách này, dân cổ phiếu tin rằng thị trường sẽ ngừng giảm và phục hồi lại.
Thế là mục giải trí xào hot tin cô đi ra ngoài nghỉ phép, chụp rõ ràng nội thất căn phòng cô ở, có bể tắm riêng, có thể hướng ra biển rộng muốn làm chuyện gì thì làm.
Tốt! Lần này cô có miệng cũng không giải thích được, có điều cô cũng không muốn giải thích, nói không chừng ngày nào đó còn có thể để Trần Chí Khiêm đi quay một cái quảng cáo "Thận tốt, mọi thứ đều tốt".
Để mọi người vui một chút, e là ngày mai có người sẽ không cười được rồi. Chủ nhật ở nhà nghỉ ngơi cả ngày, Thứ hai cô đi làm thì gặp Liêu Kế Khánh, sao ông Liêu lại tiều tụy vậy?
Cả công ty môi giới Diêu Hoa phòng hộ rất tốt, chỉ có nhân viên phía dưới mới áp lực mua và bán, tài chính trong tay cũng dồi dào, không giống với môi giới khác phải đối mặt với nguy cơ phá sản.