Chương 570: Ngoại Truyện - Kế Thừa Huyết Mạch (2)
Phàn Kỳ tham gia chương trình "Cổ phiếu cho vàng”, cô nói ở trong chương trình: "Gần đây tôi đã bắt đầu mua cổ phiếu cho mình và khách hàng, đồng thời tôi cam kết sẽ khoá kho 80% trong hai đến ba năm, cố gắng hết sức vì sự ổn định của thị trường chứng khoán Hồng Kông."
Thang Viễn Siêu hỏi cô: "Cô Phàn, lúc trước cô đã từng dự đoán thành thị trường chứng khoán sẽ chuyển từ tăng sang giảm, như vậy thì lúc nào thị trường chứng khoán có thể ngừng giảm nhỉ?"
"Bây giờ đang ở giai đoạn tạo đáy, phải cần thời gian để lấy lại lòng tin. Nếu như muốn mua, bây giờ có thể mua vào."
Phàn Kỳ đầu tư 20 ngàn đô la Hồng Kông, bao gồm cả tiền hoa hồng thu được mấy ngày nay, sau khi tiến hành đầu tư, lúc này tài chính của cô đã đột phá 60 triệu. Cô lấy phần lớn tài chính mua các cổ phiếu blue -chip tăng trưởng cao chỉ chừa lại 5,6 triệu để tiếp tục đầu tư ngắn hạn để duy trì cảm giác.
Nhà máy sản xuất chất bán dẫn Thược Dược ở Hồng Kông bắt đầu sản xuất hàng loạt, năm 1987 là thời điểm thuận lợi cho ngành công nghiệp bán, giá cả của DRAM tăng trở lại, hơn nữa sản năng của thời trường không đủ, vì thế nên sản phẩm của Thược Dược vừa lên thị trường có không ít người mua.
Trần Chí Khiêm đặt nhiều tâm tư hơn ở Hồng Kông. Nhưng mà hai người ở bên nhau suốt thời gian qua, bởi vì muốn có con nên mấy tháng nay không có tránh thai, nhưng Phàn Kỳ không biết tại sao mình vẫn còn chưa mang thai.
Cũng sắp tới cuối năm, Phàn Kỳ quyết định đi về nhà sớm để nhờ Tiết Hiểu Tĩnh chẩn đoán một phen, có phải là hai vợ chồng bọn họ có vấn đề hay không?
Hai người lên đường về quê, bình thường Phàn Kỳ không bị say máy bay nên lần này muốn chơi game, nhưng mà nhìn màn hình một hồi thì trong bụng khó chịu không chịu được.
Phàn Kỳ phun ra, cô nhận lấy khăn giấy Trần Chí Khiêm đưa qua chùi miệng, lần này kỳ kinh nguyệt của cô đã trễ nửa tháng, có thể không nhỉ?
Quay về Thượng Hải, trực tiếp đi đến bệnh viện của Tiết Hiểu Tĩnh, kết quả xét nghiệm quả nhiên là mang thai. Đúng lúc Tiết Hiểu Tĩnh ở phòng khám bệnh, Phàn Kỳ muốn cho mẹ biết tin tốt sớm một chút nên đến phòng của bà.
Tiết Hiểu Tĩnh nhìn thấy con trai con dâu đến thì đi ra nói: "Con đừng gấp, chờ mẹ xem cho bệnh nhân xong thì sẽ xem cho con."
Phàn Kỳ nhét báo cáo vào trong tay bà: "Không cần xem."
"Ai da!" Tiết Hiểu Tĩnh đẩy bọn họ: "Mau quay về nói với mẹ con đi."Năm nay, Phàn Kỳ vẫn hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất trong nhà, đãi ngộ còn được thăng cấp lần thứ hai.
Bữa cơm giao thừa năm nay của hai nhà ăn ở sân vườn nhà họ Trần sau khi được sửa chữa, Phàn Kỳ nghe Trần Khâm Hiền kể lại cách ông ấy tìm được một thợ mộc lớn tuổi đến vườn điêu khắc và thay những tấm ván ốp tường này, bảo đảm nhà được sửa lại giống như trước, khôi phục lại hương vị của thập kỷ 20.
Cũng nghe anh trai kể về một năm bận rộn nhưng tràn đầy hi vọng, phân xưởng độc lập của bọn họ đã kiếm được tiền, có thể nuôi sống một nhóm anh em phía dưới."Gần đây anh đang làm đường ống hàn cho tàu nước ngoài, bên ngoài khó tìm phiên dịch nên gửi vật liệu cho A Khiêm, để một người bận rộn như A Khiêm bận rộn với một chút chuyện nhỏ như vậy thì cũng không đáng, lại không có lời. Vì thế nên anh tự học tiếng anh." Phàn Tuần nói một cách hơi đắc ý.
Phàn Kỳ không khỏi thán phục: "Oa! Anh trai, anh giỏi vậy sao?"
"Đương nhiên là giỏi rồi! Mấy ngày trước có người nước ngoài tới đây, là do anh tiếp đón đó! Anh nói hai câu tiếng anh với anh ta, còn dùng tay ra hiệu, anh ta có thể nghe hiểu được đó!"
Nhìn chồng đắc ý, Anh Anh vỗ vai Phàn Tuần: "Uống ít một chút, mới học được mấy chữ mà đã tưởng là mình giỏi rồi hả."
"Ồ, quên nói với mấy đứa. Chị dâu của mấy đứa năm nay được thăng chức thành y tá trưởng rồi. Sau này sẽ là lãnh đạo." Phàn Tuần càng nói càng hăng say.