Chương 572: Ngoại Truyện - Kế Thừa Huyết Mạch (4)
Điều rắc rối hơn nữa là vì chính phủ Hoa Kỳ lo lắng rằng quy mô của MEY quá lớn, đầu tư rất nhiều lĩnh vực nhạy cảm, đặc biệt là người kiểm soát MEY thực tế là Dung Viễn, một người Trung Quốc có thể có tác động, tạo ảnh hưởng xấu với Hoa Kỳ.
May mắn thay, vợ chồng Dung Viễn có mối quan hệ sâu sắc với một số ông trùm tư bản phố Waff nên cô mới có thể rút tui an toàn, Trang Linh Linh trở về Đại Lục chuyên tâm chế tạo máy bay, cho xa cũng rút tui khỏi MEY, sau đó tập trung vào việc quản lý Lân Long, tập trung vào thị trường châu Á.
Vào lúc này, MEFY là cổ đông lớn nhất của công ty chất bán dẫn Thiên Thược, người ta ước tính rằng cả công ty Nhật Bản và Hoa Kỳ đều không thể cạnh tranh hoàn toàn với công ty Hàn Quốc này, Thiên Thược còn non trẻ nên không thể kiên trì thêm, vì thế nên phải bán cổ phần của công ty chất bán dẫn Thiên Thược, bây giờ dưới tình huống này, ai còn sẵn sàng tiếp quản một công ty?
Những năm nay, Trần Chí Khiêm kiếm được không ít tiền thông qua bất động sản Nhật Bản, nhưng mà chất bán dẫn đòi hỏi một lượng vốn đầu tư rất lớn, chất bán dẫn Thiên Thược vốn đã thua lỗ mỗi năm rồi, huống chi bây giờ đối phương còn đánh giáp lá cà với bạn, thành phẩm chip sắp tới bán với giá 15 đô la Hồng Kông thì chỉ bằng 0,3 đô la Mỹ.
Vào lúc này, Trần Chí Khiêm tuyên bố bán doanh nghiệp máy trò chơi đã mang đến lợi nhuận khổng lồ hàng năm cho anh, lấy tiền thu mua lại MFY nắm giữ cổ phần của chất bán dẫn Thiên Thược.
Trần Chí Khiêm được ăn cả ngã về không, bán điện tử Thiên Thược. Mua lại? Chất bán dẫn Thiên Thược quá đốt tiền, bán một phần thì lỗ một phần, vẫn lỗ lớn, làm sao cạnh tranh lại nhà máu Hàn Quốc.
Lập tức sẽ quay về, chính Phủ Hồng Kông căn bản sẽ không tham gia, bản thân Đại Lục cũng không đủ tài chính, ngoại trừ điện và nước ra thì cũng không có cách nào trợ giúp anh nhiều hơn.
Vào lúc này, Phàn Kỳ bắt đầu bán tháo cổ phần mình nắm giữ, thu được hơn 2 tỉ đô ta Hồng Kông và bơm vào công ty chất bán dẫn Thiên Thược, vàng ròng bạc trắng đánh cờ với đối thủ cạnh tranh, nhìn xem coi là máu ai dày nhất, người nào còn ở lại trên thị trường này thì người đó là vua.
Vào lúc này, người trên thị trường trong lúc bất tri bất giác mới biết được rằng Phàn Kỳ đã kiếm được nhiều tiền ở trong thị trường này tới vậy sao?
Trong trận chiến chip này, công ty bán dẫn Thiên Thược đã sống sót, mà xí nghiệp Nhật Bản từng chiếm lĩnh hơn một nửa thị trường chip, số lượng còn lại chưa tới 10% trên toàn cầu.
Trên thực tế, trận chiến công nghiệp bán dẫn do Hoa Kỳ dẫn đầu đã giáng một đòn đả kích nặng nề lên sự tích cực trong nghiên cứu phát minh đổi mới của Nhật Bản, Phàn Kỳ cũng hiểu được vì sao sau này Nhật Bản lại bỏ qua làn sóng Internet.
Đổi mới là phải đầu tư liên tục những khoản tiền khổng lồ, trải qua chiến tranh thương mại, ai có thể sẵn sàng ném một khoản tiền lớn vào khi biết sẽ bị dồn vào chỗ chết để có thể tương lai được sung túc?
Trần Chí Khiêm đúng là một kẻ ngu ngốc, liên tục đầu tư vào các quỹ nghiên cứu và phát triển của Thiên Thược, cuối cùng, một sản phẩm hàng đầu đã được tung ra thị trường vào năm 1996, do đó tạo dựng được vị thế của mình trong ngành.
Sau khi cuộc khủng hoảng đi qua, giá cổ phiếu của công ty bán dẫn Thiên Thược lại quay về cao điểm. Đây chỉ là một cửa ải sống còn, phía sau có thể còn có nhiều cửa ải khó qua hơn.
Cuối năm 1996, gia đình ba người quay về Thượng Hải một lần nữa, hai vợ chồng dẫn theo con gái Trần Duyệt đi bái tổ tiên. Trần Chí Khiêm đặt thế hệ chip mới nhất được mang về từ nhà máy Hồng Kông đặt ở trước mộ của ông bà nội.
"Ông bà nội, chắc chắn hai người không ngờ rằng năm mươi năm sau, chúng con có thể làm ra chip Ram dẫn trước thế giới. Mặc dù tổng bộ của công ty bán dẫn Thiên Thược ở Hồng Kông, nhưng mà con đã quyết định sẽ mở trung tâm nghiên cứu phát minh thứ ba ở Thượng Hải, đồng thời thành lập một nhà máy mới ở đây.”
Ông bà nội trải qua khói lửa chiến tranh, ba mẹ họ đến vùng nông thôn để trải qua gian khổ, mình và Trần Chí Khiêm thì gây dựng sự nghiệp một cách khó khăn, Phàn Kỳ vuốt đỉnh đầu của con gái: "Duyệt Duyệt, người nhà họ Trần xưa nay có cùng vận mệnh với đất nước, một đời nối tiếp một đời, con cũng giống vậy."
"Dạ." Trần Duyệt ngửa đầu nhìn cô.Mùa xuân này, gia đình năm người bọn họ ngồi trên ghế sa lông ở phòng khách và chụp một tấm ảnh gia đình. Ảnh cả gia đình được treo ở trên tường, Trần Duyệt trong tấm ảnh này rất giống Trần Uyển Âm trong tấm ảnh đen trắng ở phía trên, đại khái đây chính là truyền thừa của gia tộc nhỉ?
(HẾT)