[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 68 - Chương 68: Thần Lôgic, Bà Phùng (1)

Chương 68: Thần Lôgic, Bà Phùng (1)
Chuyện này nhất định là mơ, không thể nào là thật, khóc bù lu bù loa quá mất mặt. Có biết hiệu ứng Madela không?


Mặc dù mình cảm thấy chân thực nhưng chưa chắc nó thật sự phát sinh.


Chuẩn bị một tâm lý tốt cho mình, Phàn Kỳ đứng lên ở trên giường, nhấn nút điều hòa, thế giới thanh tịnh, cô cúi đầu nhìn thấy một gói khăn giấy ở trên bệ cửa sổ.


Căn bản không phải hiệu ứng Mandela, đó là chuyện thực sự xảy ra vào đêm qua.


Phàn Kỳ không thể tự lừa gạt mình, tắt máy điều hòa không khí, cô xuống giường đẩy cửa ổi ra ngoài. Trần Chí Khiêm đang làm đồ ăn sáng quay đầu tại: “Dậy rồi sao?” Phàn Kỳ đi dán vào góc tường, qua loa đáp lại một chữ: “Ừ!”


Chui vào phòng vệ sinh, ngồi ở trên bồn cầu, tay cô che mặt, có vẻ như sau khi xuyên qua cô vẫn luôn mất mặt giống như một thằng hề ở trước mặt Trần Chí Khiêm.


Trần Chí Khiêm là ông chủ lớn trong sách, nhưng mình cũng là nhân vật có tiếng ở ngoài đời thực, sao có thể ở thế hạ phong chứ?

“Phàn Kỳ, cô xong chưa? Đi ra ăn sáng. ”


Phàn Kỳ nghe thấy tiếng thì đáp lại: “Ài, xong rồi. ” Đánh răng rửa mặt chải tóc, cô đi tới, trông thấy trên bàn để một đĩa trứng tráng cà rốt khô, hai bát cháo hoa.


Phàn Kỳ cầm đũa lên gắp một miếng trứng tráng cà rốt khô đặt vào bên trong bát cháo, ăn một miếng: “Nếu xào cà rốt khô với đậu tương thì mới gọi là ngon!”Trần Chí Khiêm đang gắp một miếng cà rốt khô dừng một chút, tiếp tục ăn sáng.


Phàn Kỳ uống cháo suy nghĩ vừa rồi anh làm vậy là có ý gì?À! Có phải là anh cảm thấy cô đang đi quá giới hạn, cho ba phần màu đã muốn mở phường nhuộm đúng không?


“Tôi chỉ nghĩ đến thức ăn Thượng Hải thôi. ”

“Ừ. ” Trần Chí Khiêm trả lời ngắn gọn.


Hai người ăn sáng xong thì cùng nhau xuống lầu, lần này bọn họ đều đi tàu điện ngầm, cũng chỉ im lặng đi song song, đi ngang qua quầy bán báo, Phàn Kỳ ngừng lại, muốn anh tiếp tục đi về phía trước, nếu cứ im lặng đi cùng nhau thế này thì cũng quá lúng túng. Vấn đề là anh đang chờ ở bên cạnh, Phàn Kỳ mua hai phần báo, đi đến bên cạnh anh: "Anh cảm thấy loại báo nào tốt, có thể đặt trước hàng tháng, bỏ báo giấy ở hộp thư dưới hành lang. ”


Trần Chí Khiêm nhắc nhở cô: “Tôi thích đọc nhiều loại, không cần. Ở đây rất thuận tiện. ”Cuối cùng cũng nói chuyện.


Hai người cùng nhau đi vào ga điện ngầm, Phàn Kỳ dự định đọc báo chờ tàu điện ngầm, nhớ là bên cạnh còn có người đi cùng, cô đưa một phần báo ra: “Anh đọc không?”


Trần Chí Khiêm nhận, mở báo ra, Phàn Kỳ đột nhiên phát hiện trên báo chí có một tin tức “Phàn Kỳ dơ bẩn ngồi Lamborghini của cậu Phùng vào ban đêm“.

“Đưa báo cho tôi. ” Phàn Kỳ cầm lấy báo ở trong tay anh, lật lại nhìn phần văn bản này.


“Xe tới rồi. ” Trần Chí Khiêm nói với cô, thấy cô còn đang nhìn báo thì kéo cô đi vào toa xe.


Trong tàu rất chật vào giờ cao điểm, rõ ràng Trần Chí Khiêm có kinh nghiệm hơn cô, nhanh chóng dẫn cô vào bên trong, thoải mái hơn mấy ngày trước khi cô chen ở ngoài cửa.


Có chút không gian, Phàn Kỳ lấy báo ra tiếp tục đọc tin.


Phía trên còn có một tấm ảnh, là mình cùng Phùng Học Minh ngồi ở trong xe, chờ đèn đỏ.


Trong tấm ảnh, Phùng Học Minh nghiêng đầu đang nói chuyện với cô, đại khái là do vấn đề góc độ cho nên thấy Phùng Học Minh rất chuyên chú.


Đúng là rất khó phòng bị mấy con chó săn này mà.


Bài báo nói Phùng Học Minh vô cùng yêu thích chiếc xe này của mình, chưa từng có nữ minh tinh nào may mắn được ngồi lên chiếc xe này, cho nên có thể đoán chắc mình có chút khác biệt ở trong lòng Phùng Học Minh.


Có cần thiết hay không? Ngồi trên xe là cho thấy sự khác biệt sao?


Cô tiếp tục nhìn xuống, bên trong liệt kê những nữ minh tinh qua lại với Phùng Học Minh, dài nhất một năm, ngắn nhất mấy ngày, cô là người thứ năm trong hai năm nay.

Bình Luận (0)
Comment