[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 73 - Chương 73: Dây Chuyền Cổ (3)

Chương 73: Dây Chuyền Cổ (3)
“Ừm!” Mặt mũi Phàn Kỳ mang theo ý cười, cúi đầu lột vỏ. Phàn Kỳ cầm vỏ khoai tây và vỏ măng đi nhóm bếp, thấy Trần Chí Khiêm dùng dao phết lên thịt: “Làm thịt chiên sao? Có tương ớt không?”


Vừa dứt lời, Trần Chí Khiêm muốn tức cũng không tức được, muốn cười lại không có cách nào cười, cảm giác giống như biểu cảm rạn nứt.


Phàn Kỳ vò đầu, mình vừa mới nói tương ướt sao?


Cô lại không bảo anh mua tương ớt, thực sự là không biết nên nói gì!


“Không có tương ớt thì vẫn ngon. ”

“Không phải, làm thịt chiên hành đi. Tôi đi nấu, đang không dùng thớt, em đến cắt đậu rán, măng và khoai tây nhé?“ Trần Chí Khiêm nói với cô. “Được. ”


Phàn Kỳ bưng cái thớt gỗ đến bàn ăn, không gian trong bếp thực sự quá nhỏ, căn bản không chứa được hai người.

Phàn Kỳ đang tại cắt khoai tây, chuông điện thoại vang lên, cô cầm điện thoại, nghe thấy tiếng của Phùng Học Minh: “Phàn Kỳ rất xin lỗi, mẹ tôi giấu tôi nên không biết bà ấy đã nói lung tung. ”

“Nhưng mà anh biết tình trạng, hẳn là anh nên nói rõ với bà ấy, để bà ấy biết tôi và anh không có quan hệ gì. ” Phàn Kỳ nói chuyện rất không khách sáo.

“Tôi. . . ” Phùng Học Minh nhất thời nghẹn lời.

“Còn có chuyện gì khác sao?” Phàn Kỳ hỏi anh ta.


“Có. Ngày mai em đi tham dự dạ tiệc từ thiện, có muốn mặc lễ phục của bên anh tham gia không?”Liêu Nhã Triết lại nói với anh ta là cô muốn tham gia tiệc rượu sao?Nhưng mà có vẻ như quay quảng cáo cho người ta thì mình cũng là nhà phát ngôn nhỉ?“Được!”


“Ngày mai tôi sẽ đưa đồ đến cho em. ”

“Sau đó trên báo sẽ đăng thêm bài “Cậu ấm tự thân tặng lễ phục cho Phàn Kỳ” sao?” Phàn Kỳ hỏi. Phùng Học Minh lập tức đổi giọng: “Tôi phái người đưa tới. ”

“3:00 chiều, tôi sẽ đi trang điểm với bà Liêu. Có thể gửi đồ đến trước ba giờ. ”


“ok. ” Phùng Học Minh cúp điện thoại. Phàn Kỳ cắt hết ba loại rồi cầm đến, nói với Trần Chí Khiêm: “Phùng Học Minh nói ngày mai tôi sẽ mặc lễ phục của bọn họ đến tiệc từ thiện.”

“Cũng nên, không phải đang hợp tác với nhau sao?” Trần Chí Khiêm chia đậu phộng đã nấu xong thành hai phần, một phần rải chút muối, một phần đặt ở bên cạnh. Phàn Kỳ cầm lấy một hạt đậu phộng, nhét vào trong miệng, Trần Chí Khiêm nói: “Còn chưa lạnh cho nên chưa giòn đâu!”


“Không sao cả, ăn trước đã. ” Phàn Kỳ nhai đậu phộng, nhìn Trần Chí Khiêm xào tương ớt.


“Ôi trời! Anh không cần tiết kiệm tương ướt, một tí tẹo như thế, không có chút cay nào cả. ”Trần Chí Khiêm lại cho thêm một thìa, Phàn Kỳ lại đau lòng: “Anh nói đúng, cần tiết kiệm một chút. Nếu ăn hết thì sẽ không còn gì. ”

Trần Chí Khiêm nhìn tương ớt trong nồi còn chưa xào xong, đưa bình cho cô: “Em làm đi. ”


Phàn Kỳ vê một hạt đậu phộng, nhét vào trong miệng anh: “Em cũng chỉ thuận miệng nói thôi, tại sao anh lại tức giận chứ!”Nói xong Phàn Kỳ mới phát hiện động tác vừa rồi của mình không phù hợp, may mắn là Trần Chí Khiêm ngồi xổm xuống cầm chén, cô vụng trộm thở ra một hơi. Trần Chí Khiêm còn chưa đứng lên nói: “Lấy mì sợi trong tủ lạnh ra, tiếp theo cần nấu mì. ”Phàn Kỳ mở tủ lạnh ra trông thấy có túi nhựa, mở ra xem, chính là mì Thượng Hải, hỏi: “Mua ở đâu thế?”


“Bên cạnh công ty có một cái hẻm nhỏ, một cặp vợ chồng Thượng Hải tới, mở một nhà máy mì, mua của bọn họ. ” Tại sao lời này lại có chút quen như vậy chứ?Đây không phải cớ cô đi mua thịt vịt muối sao?Người này thật đúng là hẹp hòi.


Quỷ hẹp hòi làm hương vị sườn kho bay ra, Phàn Kỳ ngửi thấy thơm gần chết, Trần Chí Khiêm gắp sườn ra đưa cho cô: “Em bưng sườn lên bàn đi. ”


Phàn Kỳ nhận lấy, ngửi mùi thơm rồi bỏ lên bàn, xoay người lại rút đũa cùng thìa, dùng thìa múc một chút nước sốt sườn ra, lè lưỡi liếm: “Ăn ngon, ăn ngon thật. ”


Trần Chí Khiêm đang rửa nồi quay đầu trông thấy bộ dáng thèm thuồng này của cô thì đột nhiên có chút muốn trêu cô: “Đêm mai em tham gia tiệc rượu, chỉ có một mình tôi ăn canh măng sườn sao?”

Bình Luận (0)
Comment