Chương 90: Tát Anh Một Cái (5)
Mà Phàn Kỳ, đầu tiên là tới muốn thuyết phục anh nhận Lưu Tương Niên, về sau lại công khai hôn nhân, huyên náo khiến dư luận xôn xao. Về sau Phàn Kỳ xảy ra chuyện, lời đồn đại đầy trời, mọi người đều nói anh đã giết Phàn Kỳ, trên thực tế người đứng sau chính là Lưu Tương Niên. Đẩy người trẻ tuổi xuống vực sâu không đáy, không thể tránh khỏi cái chết, hết lần này tới lần khác lúc sắp chết Lưu Tương Niên còn muốn gặp anh một lần, còn nói với anh: “Cháu là cốt nhục của ông, tại sao không thể cúi đầu chứ?”
Chấp niệm huyết mạch này của Lưu Tương Niên khiến anh sống cả một đời đầy áy náy, thấy có lỗi với bạn tốt, cũng có lỗi với bà Hảo, ba mẹ Phàn nhà họ Phàn đối xử tốt với anh, còn có Phàn Kỳ chết oan. Làm sao có thể buông nỗi hận này xuống?
Ông trời để anh làm lại một lần, anh chỉ muốn xử lý Lưu Tương Niên thật tốt, nhưng hình như xuất hiện biến số, đó chính là Phàn Kỳ.
Phàn Kỳ đang tắm trong nhà tắm, nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy không đúng!
Hình như mình đã để lỡ chuyện gì đó, cô nghĩ là nhân cơ hội này ly hôn với Trần Chí Khiêm mới là mục đích chủ yếu, tại sao mình lại làm lẫn lộn đầu đuôi chứ?
Tắm xong, cô mở cửa nhà tắm, thấy Trần Chí Khiêm đang ngồi ở đó ngẩn người một mình, gọi: “Trần Chí Khiêm. ”
Trần Chí Khiêm quay đầu: “Tắm xong rồi sao?”
“Ừm!”
Phàn Kỳ lau tóc, tới ngồi xuống: "Tôi bàn chuyện này với anh. ”
“Em nói đi. ”
“Chúng ta có nên tìm thời gian để ly hôn không? Chỉ cần anh giấu giếm ba mẹ tôi, không cho họ biết là được. ”
Phàn Kỳ sợ anh không đồng ý, bù một câu: "Anh cũng biết là tôi không đi quay phim nữa, cũng không còn vấn đề khiến họ phải lo lắng. Nhưng chắc chắn là ba muốn tôi về nhà.”
Trần Chí Khiêm thốt ra: “Gấp gáp như vậy sao?”
“Cũng không phải gấp gáp, chỉ là chuyện này gò bó cả tôi và anh, đúng không? Lỡ như anh gặp được người mình thích ở trong trường thì anh cũng không còn gánh nặng khi theo đuổi người ta. ”
Phàn Kỳ vừa nói vừa bóp kem đánh răng.
“Em muốn tìm đối tượng?” Trần Chí Khiêm hỏi cô.
“Không có, là do ba mẹ cảm thấy hai chúng ta phù hợp, chính chúng ta cũng thấy không có chỗ nào không phù hợp cho nên mới lấy chứng nhận, nằm trên một cái giường cũng không có hứng thú với nhau. Anh nói xem, cầm tờ giấy này thì có ý nghĩa gì?”
Trần Chí Khiêm tán thành ý nghĩ của cô, nếu là Phàn Kỳ trước đây thì anh cũng muốn ly hôn, nhưng mà bây giờ cô có ý tưởng, cũng có năng lực tự nuôi sống chính mình, huống chi vừa rồi cô còn mới nói những lời chân thành về bà, chứng minh cô là một cô gái có tính cách tốt.
Căn bản không nên bị tờ giấy này ràng buộc, anh gật đầu: “Được! Em tìm xem lúc nào rảnh thì chúng ta cùng về Thượng Hải, lặng lẽ xử lý thủ tục. Chờ sau này tìm được thời gian phù hợp thì sẽ nói rõ ràng với ba mẹ hai bên. ”
“Ngày mai tôi đi thi, sau khi thi xong thì không bận gì. ”
“Ừm, ngày mai em thi xong thì chúng ta sẽ bàn bạc. ”Phàn Kỳ đi vào đánh răng, Trần Chí Khiêm vào phòng lấy quần áo chuẩn bị tắm rửa. Trần Chí Khiêm vào nhà tắm, Phàn Kỳ nói với anh: “Tôi đi đọc sách một lúc, quần áo đang ở máy giặt, anh tắm xong thì lấy ra giúp tôi. ”
“Được. ” Trần Chí Khiêm tắm rửa xong, lấy quần áo ở trong máy giặt ra, bỏ quần áo mình vào trong, đẩy cửa đi vào phòng, muốn kêu Phàn Kỳ phơi quần áo, thấy cô đang ôm sách tựa ở đầu giường, đã ngủ.
Thay cô phơi quần áo lên tủ sấy khô, anh rút quyển sách kia, liếc mắt nhìn túi vải dày ở gót chân cô, cất vào.
“Phàn Kỳ, nằm ngủ đi. ”Nghe thấy tiếng của anh, Phàn Kỳ mơ mơ màng màng: “A a!”
Cô hướng xuống, nằm ngửa.