Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot

Chương 1929

Nhà trường và thầy Nhậm biết sinh viên nữ không thích hợp với khoa Chỉnh hình, nên không sắp xếp cho cô đến đó.

Một bác sĩ ở khoa khác nghe thấy, quay sang “chọc quê” bác sĩ Lưu: “Khoa Chỉnh hình các anh tự tin đến vậy sao, cho rằng chỉ cần viết báo cáo xin là cô ấy sẽ đến khoa của các anh?”

Bác sĩ Lưu quay lại thấy bác sĩ Hứa của khoa Ngoại Tổng quát I đang nói chuyện, liền phản bác: “Sao anh biết là không thể?”

“Cô ấy phải luân chuyển ở Ngoại Tổng quát. Bác sĩ Giang của khoa chúng tôi đã nộp báo cáo từ sớm mà không được. Không biết ai sắp xếp, lại cố tình xếp cô ấy đến Ngoại Tổng quát II. Còn nữa, khoa phụ sản của bệnh viện chúng ta cũng đợi cô ấy đến, nghĩ rằng chắc chắn sẽ có cô ấy, kết quả ban lãnh đạo lại xếp cô ấy đến Bắc Đô 3.”

Những gì anh ta nói là sự thật. Việc sắp xếp thực tập của Tạ Uyển Oánh đã khiến mọi người ngạc nhiên, quá bất thường.

 

“Vậy sao?” Bác sĩ Lưu trước đó cũng không quá hiểu chuyện của cô, bây giờ nghe xong rất ngạc nhiên: “Nếu theo như anh nói, việc ban lãnh đạo sắp xếp cho cô ấy thật sự bất thường, nói không chừng cô ấy sẽ đến khoa Chỉnh hình của chúng tôi thật.”

Mạch não của bác sĩ Lưu này hình như có lý. Người của khoa Ngoại Tổng quát I tức giận: “Anh nằm mơ đi.” Câu này giống hệt như câu Phó Hân Hằng đã nói trước đó.

“Sao tôi lại nằm mơ?” Bác sĩ Lưu không vui khi đối phương nói như vậy.

“Anh tin hay không, cứ để cô ấy đến thử nâng tay chân của những bệnh nhân bất động ở khoa các anh xem.”

Các bác sĩ ở các khoa khác đều biết công việc ở khoa Chỉnh hình vất vả như thế nào, có thể khiến bất kỳ ai yếu đuối đều phải rút lui. Nói thật, nếu không phải tiền lương của khoa Chỉnh hình rất hậu hĩnh, chỉ riêng tiền hoa hồng từ vật liệu phẫu thuật cũng có thể kiếm được một khoản kha khá, thì không mấy bác sĩ nào muốn đến khoa Chỉnh hình chịu khổ chịu cực.

 

Trong quá trình phẫu thuật chỉnh hình, bác sĩ trước tiên phải điều chỉnh tư thế của tứ chi bệnh nhân đến vị trí thích hợp rồi mới phẫu thuật, chỉ riêng việc nâng lên hạ xuống như vậy cũng đủ mệt rồi. Vì công việc này người khác không làm được, chỉ có bác sĩ tự mình làm mới biết nên điều chỉnh vị trí và góc độ như thế nào, nhưng tứ chi của bệnh nhân gãy xương sẽ nặng như tạ.

“Chúng tôi là Ngoại Cột sống.” Bác sĩ Lưu nhấn mạnh với đối phương, Ngoại Cột sống không phải là chỉnh hình thông thường, không cần nâng tứ chi.

Bệnh nhân hầu hết nằm thẳng trên giường để phẫu thuật.

“Chẳng khác gì nhau cả.” Đối phương không hề nương tay, thậm chí còn đe dọa Tạ Uyển Oánh đang đứng bên cạnh bác sĩ Lưu: “Cô sẽ sớm nhận ra, nơi đó không phải là nơi dành cho con gái, đặc biệt không thích hợp với con gái. Con gái ở khoa đó, sớm muộn gì cánh tay cũng sẽ to như bắp chân.”

 

“Cút đi, lo làm việc của anh đi.” Bác sĩ Lưu không nhịn được nữa, giơ chân đá đối phương.

Không biết lời của bác sĩ Hứa là thật hay giả, Tạ Uyển Oánh quay đầu nhìn vào phòng mổ, thấy có một số thứ khác với các phòng mổ khác, khá đặc biệt.

Ngoại Cột sống tuy nhìn như phẫu thuật ở cột sống của bệnh nhân, không cần động đến tứ chi, nhưng dù sao cũng thuộc khoa Chỉnh hình, vì vậy có một số thứ được sử dụng giống như khoa Chỉnh hình I, chẳng hạn như thạch cao.

Khoa Chỉnh hình sử dụng thạch cao rất phổ biến. Khi nói đến thạch cao, mọi người sẽ nghĩ ngay đến khoa Chỉnh hình, nhưng người ngoài nghề phải đặt dấu chấm hỏi về việc họ biết bao nhiêu về thạch cao của khoa Chỉnh hình. Ví dụ, người ngoài ngành chỉ biết thạch cao cứng, sẽ lầm tưởng rằng thạch cao cứng được bó trực tiếp lên tứ chi bị gãy của bệnh nhân. Trên thực tế, thạch cao mà các bác sĩ chỉnh hình thường sử dụng được gọi là băng bột.

Bình Luận (0)
Comment