Thời gian phẫu thuật dài hay ngắn phụ thuộc vào điều gì?
Chuẩn bị gây mê, mở ngực, thiết lập tuần hoàn ngoài, v.v., những bước cần thiết này không mất nhiều thời gian.
Thời gian phẫu thuật thông thường có thể nói là giá trị trung bình thời gian mà các bác sĩ phẫu thuật dành cho loại phẫu thuật này, tương đương với việc nói rằng một số thao tác kỹ thuật của loại phẫu thuật này thường khó đến mức bác sĩ phải mất nhiều thời gian như vậy.
Kết luận lại, bác sĩ phẫu thuật muốn rút ngắn thời gian phẫu thuật chỉ có thể bắt đầu từ những khâu có thể rút ngắn được.
Muốn tiết kiệm thời gian, thao tác kỹ thuật của bác sĩ phải thành thạo, người ta phải mổ mấy nhát, em có thể làm xong trong một nhát, chắc chắn là tiết kiệm thời gian và công sức.
Điều này đã được Thầy Đàm thể hiện cho cô thấy một lần khi cô thực tập ở khoa Ngoại Tổng Quát II.
"Anh nói thật, ca mổ này của khoa các anh mất bao lâu?" Giáo sư Nhϊếp Gia Mẫn nhỏ giọng hỏi chuyên gia tuần hoàn ngoài của khoa Tim.
Một ngày làm thầy, cả đời làm thầy. Thầy Nhϊếp lo lắng đồng nghiệp Tạ đừng vì để đồng nghiệp được ăn tối mà thể hiện quá mức.
Chỉ có thể nói Thầy Nhϊếp là một người rất tốt, rất ôn hòa.
Chuyên gia tuần hoàn ngoài trả lời: “Ca mổ như vậy ở khoa chúng tôi, tôi thấy là lần đầu tiên."
Trước đây thường có ca mổ làm đồng thời van hai lá và van ba lá, nhưng lại cộng thêm mạch vành, lại là nội soi l*иg ngực chứ không phải mổ mở truyền thống, độ khó tăng lên gấp bội, các bác sĩ phẫu thuật bình thường không dám dễ dàng thử.
Chuyên gia tuần hoàn ngoài nói: “Cụ thể phải xem tình hình sau mổ của bệnh nhân."
Câu này đã nói đến trọng điểm. Giống như ca mổ nhi khoa vừa kết thúc, dù kế hoạch trước mổ có tốt đến đâu, bác sĩ có hứa hẹn thế nào, nhưng khi mổ phát hiện tình hình khác biệt thì tất cả đều đổ sông đổ biển.
Đối với điều này, chuyên gia tuần hoàn ngoài lại nói thêm một câu: “Ca mổ của bác sĩ Tạ chưa bao giờ xảy ra bất ngờ."
Giáo sư Nhϊếp Gia Mẫn nghĩ, Hình như là vậy ...
Ngụy Thượng Tuyền vội vàng chạy ra khỏi phòng mổ gọi điện cho Bạn học Phan: “Khi nào thì cậu quay lại? Oánh Oánh đã hứa với người ta là sẽ hoàn thành ca mổ trong hai ba tiếng! Một mình cô ấy làm sao mà được?"
Bác sĩ Phan Thế Hoa nghĩ, Im lặng.
"Sao cậu không nói gì?" Ngụy Thượng Tuyền giục anh ta.
Bác sĩ Phan Thế Hoa nghĩ, Tôi tôi tôi... Bạn học Ngụy, cậu ngốc à, cậu không đoán được tại sao tôi không dám nói gì sao?
"Ca mổ nào hai tiếng?"
Khi giọng nói lạnh lùng này thay thế Bạn học Phan vang lên từ điện thoại, Ngụy Thượng Tuyền muốn ném điện thoại vào thùng rác, giả vờ như không nghe thấy.
"Nói."
Hai chữ này khiến bác sĩ Ngụy Thượng Tuyền không dám giả câm giả điếc: “Dạ, dạ, Thầy Đàm."
Lạ thật, khi bác sĩ trực khoa làm nằm viện tổng thì ngủ ngon lành cả ngày cho đến nửa đêm mới xuất hiện, nghe nói ghét phiền phức, vậy mà bác sĩ Đàm lại tích cực gấp trăm lần bác sĩ trực khoa, lên làm việc sớm như vậy?
Hiểu rồi, là Bạn học Phan gặp rắc rối nên gọi nằm viện tổng Đàm đến.
Bác sĩ Phan Thế Hoa kêu oan nghĩ, Chính tôi cũng không biết ai gọi Đàm tổng đến.
Bác sĩ Đoạn đi hỗ trợ khoa Cấp cứu, bác sĩ Phan trước đó bị khoa nào gọi đi hội chẩn?
Ánh mắt bác sĩ Phan đã sớm bất mãn nhìn Lý Khải An nghĩ, Cậu gọi, chú thỏ nhút nhát Lý này, nhát gan đến mức gọi nằm viện tổng đến làm gì?
Bác sĩ Lý Khải An đứng sau lưng Bạn học Phan, nhỏ giọng nói: “Không phải em gọi, em nào dám gọi."
Vậy là tình huống gì?
Bác sĩ Ngụy Thượng Tuyền đột nhiên cảm thấy có hai luồng gió lạnh thổi từ phía đối diện.
"Cận sư huynh gọi điện."
Không ai ngờ, Cận sư huynh tuy không thân thiết với các sư đệ sư muội, nhưng không biết từ khi nào lại có mối quan hệ cá nhân khá tốt với Thầy Đàm.
Biết Thầy Đàm trực tổng đêm nay, liền gọi điện thoại hỏi thăm vài câu, nói muốn mang bữa khuya đến cho Thầy Đàm.