"Bắt tay làm gì, khách sáo làm gì." Đàm Khắc Lâm vỗ vai đối phương.
Thôi Thiệu Phong cười toe toét, sau đó nhận ra Tạ Uyển Oánh đi phía sau, nói: “Bác sĩ Tạ. Sau đó tôi nghe Đàm bác sĩ nói, là cô đưa ra khả năng vỡ động mạch chủ bụng, muốn nghe cô chia sẻ cao kiến lúc đó."
Vì vậy, chưa kịp để Từ cục khen ngợi, đã có người nôn nóng muốn khảo sát đương sự.
Căn phòng lập tức chìm vào im lặng. Lưu phó chủ nhiệm hơi nhíu mày nghĩ, Người Bắc Đô này chẳng lẽ là do chẩn đoán sai bị khiển trách, nên đến Quốc Hiệp để xem sinh viên y khoa có chẩn đoán đúng không?
Nói đến Thôi Thiệu Phong và Đàm Khắc Lâm quan hệ rất tốt, cũng biết là học trò của Đàm Khắc Lâm, không có khả năng đến đây cố tình gây khó dễ. Chỉ có thể nói, đối phương có mục đích riêng, chắc là muốn thăm dò xem học trò của bạn học tài giỏi đến mức nào.
Ai cũng biết, Học viện Y Bắc Đô và Học viện Y Quốc Hiệp có sự cạnh tranh gay gắt. Quốc Hiệp tuyển không ít sinh viên tốt nghiệp của Học viện Y Bắc Đô, đủ để thấy năng lực đào tạo sinh viên y khoa của Học viện Y Bắc Đô. Thôi Thiệu Phong, là người nòng cốt của Bắc Đô, quan tâm đến năng lực của sinh viên y khoa Quốc Hiệp cũng không lạ.
Tào Dũng nhớ đến thông tin vừa xác nhận được từ Ngô viện trưởng lúc trưa.
Tiểu sư muội không tìm thấy đối thủ cạnh tranh trong khóa, Chu Hội Thương đã từng đề nghị cho cô cạnh tranh với các nghiên cứu sinh, tiến sĩ cùng tuổi. Nhưng sự thật chứng minh, ngay cả tiến sĩ cũng không phải là đối thủ của cô, hoàn toàn phù hợp với dự đoán trước đó của anh.
Lão ngoan đồng không thể nào có khả năng dự đoán kém hơn anh, nên đã sắp xếp từ trước.
Không tìm thấy đối thủ cạnh tranh trong viện đương nhiên phải tìm bên ngoài. Lại một lần nữa phù hợp với lý niệm của lão ngoan đồng, đề cử sinh viên y khoa được đào tạo từ bên ngoài để kíh thíɧ sức sống học thuật trong bệnh viện, tuyệt đối không thể để người trong viện trở thành một vũng nước đọng.
Nước đọng sẽ có kết quả gì? Sự cố ở khoa cấp cứu số 3 Bắc Đô chính là một bài học nhãn tiền, không có ý thức cạnh tranh mạnh mẽ, người làm việc sẽ trì trệ, nước sẽ đọng.
Sẽ tìm cho cô ấy những đối thủ mạnh trong các trường học ở Bắc Đô. Tào Dũng nghĩ vậy, ánh mắt nhìn về phía tiểu sư muội.
Thấy ánh mắt Tào sư huynh nhìn sang, Tạ Uyển Oánh hơi sững sờ, thấy nụ cười dịu dàng trong mắt sư huynh, tâm trạng bỗng nhiên thoải mái hơn rất nhiều. Nhớ lại trải nghiệm cấp cứu trước bệnh viện, cô trả lời: “Lúc đó tôi chỉ là suy đoán. Tình trạng bệnh nhân rõ ràng là xuất huyết đột ngột tăng lên. Nhưng những chỗ khác trên cơ thể bệnh nhân không có tổn thương rõ ràng, chỉ có thể tiếp tục khoanh vùng ở xuất huyết động mạch trong khoang bụng."
"Ừm." Lưu phó chủ nhiệm gật đầu, học trò trả lời được, ít nhất là bình tĩnh trả lời, không hề hoảng loạn.
Không cần đòi hỏi quá cao, là câu hỏi bất ngờ, hỏi không phải vấn đề học thuật mà là vấn đề thực tiễn, sinh viên y khoa rất ít kinh nghiệm về điều này.
Không ngờ, Thôi Thiệu Phong nói bằng giọng dứt khoát: “Cô chưa hiểu ý tôi."
Đây là trực tiếp bác bỏ hoàn toàn câu trả lời của cô.
Không khí trong văn phòng trở nên căng thẳng, nhanh chóng lan ra bên ngoài.
Lý Khải An và Lâm Hạo lo lắng đứng ngoài cửa, thò đầu vào, trong lòng thót tim, Tạ Uyển Oánh không đổ mồ hôi thì họ cũng đổ mồ hôi thay.
Tiền bối bên ngoài này hình như là một chuyên gia hàng đầu, vậy thì định gây khó dễ cho sinh viên y khoa Quốc Hiệp như thế nào? Tạ Uyển Oánh cũng giống như họ, chỉ là sinh viên y khoa, làm sao có thể trả lời những câu hỏi đòi hỏi kinh nghiệm y học như vậy?