Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot

Chương 642

Thẩm Hi Phỉ cúi đầu xuống.

Ánh mắt bác sĩ Tân nhìn cô ấy trở nên nghiêm khắc nghĩ, Cô đang làm cái gì vậy? Chẳng trách khoa Ngoại Tổng Quát II đến phàn nàn. Kiểm tra đơn giản như vậy mà cô cũng không làm được sao?

Cô ấy không phải đã nói rồi sao? Cô ấy không nhớ. Hơn nữa vừa rồi cô ấy thấy, rõ ràng là Tạ Uyển Oánh không trả lời được câu hỏi của bạn học, chắc là cũng giống cô ấy không biết làm. Sao Tạ Uyển Oánh lại đột nhiên trả lời được. Thẩm Hi Phỉ cắn môi.

Thôi được rồi, bệnh viêm ruột thừa không thuộc khoa Sản, có thể học sinh quên, nhưng mà, bắt mạch trước khi sinh thì sao? Dù sao thai phụ này cũng đau bụng, cô ít nhất cũng nên thử xem có phải đau tử υиɠ hay không, sờ mà không dám báo cáo kết quả chẩn đoán là sao?

Bác sĩ Tân không nói nên lời trước sự im lặng khó hiểu và thiếu tự tin của học sinh này, đành phải tự mình bắt mạch lại, xác định là sờ thấy nhiều chi của thai nhi, nói: “Cần cân nhắc đến khả năng mang đa thai. Thai phụ có biết mình mang song thai không? Theo lý thuyết, ở tuần thai này, đáng lẽ đã siêu âm lần đầu rồi.”
  Mọi người nghe thấy vậy, Tôn Ngọc Ba quay sang học sinh của mình nghĩ, Bạn học Tiểu Tạ, em không thầy dạy cũng hiểu sao? Không đến khoa Sản mà đã có thể tự mình sờ thấy chi của thai nhi.

“Thầy Tôn, thầy chủ nhiệm của chúng em dạy môn phôi thai học, đã dẫn học sinh đến phòng khám khoa Sản học tập.” Tạ Uyển Oánh nói ra lý do.

Có thầy chủ nhiệm dạy môn phôi thai học thì khác. Vốn dĩ môn phôi thai học không có chương trình học tập tại phòng khám. Nhưng vì có thầy chủ nhiệm làm thầy giáo, đã trực tiếp dẫn cả lớp đến phòng khám khoa Sản tham quan, giúp họ hiểu bài học phôi thai học hơn.

Lý Khải An nhớ ra chuyện này. Lúc đó thầy giáo nói có thể thực hành, nhưng không ai dám tiến lên sờ bụng thai phụ, chỉ có Tạ Uyển Oánh trong lớp dám. Sau đó các bạn nam trong lớp đều cho rằng vì cô ấy là nữ, nên ở khoa Sản sẽ không kiêng kỵ nhiều như nam, thai phụ muốn sờ thì sờ.
  Quay lại vấn đề của người bệnh này, chủ yếu là người bệnh gầy, vòng bụng hơi lớn, khiến cô ấy hơi lo lắng có phải tử υиɠ có vấn đề nên lúc đó muốn tiện thể sờ thử.

“Thì ra em đã học tập ở phòng khám của chúng tôi.” Bác sĩ Tân nghe thấy lời cô ấy nói, rất tán thưởng. Chỉ cần học tập rồi nhớ được là học trò giỏi.

Thấy thầy giáo của mình khen học sinh người khác, Thẩm Hi Phỉ hối hận, biết thế đã không mách lẻo.

Hai bác sĩ của hai khoa bàn bạc và đưa ra chẩn đoán sơ bộ cho người bệnh, đánh giá người bệnh tạm thời không có dấu hiệu sảy thai, có thể đưa đi siêu âm, sau khi có kết quả nếu là viêm ruột thừa chưa thủng, hiện tại người bệnh đang ở giữa thai kỳ là thời điểm tốt nhất để phẫu thuật viêm ruột thừa, nên phẫu thuật càng sớm càng tốt, tránh nguy hiểm tăng lên. Kê đơn siêu âm, người bệnh cần được đưa đi kiểm tra ngay lập tức.
  Bác sĩ khoa Ngoại Tổng Quát tìm người nhà bệnh nhân để nói chuyện.

Chồng người bệnh đi công tác xa, tạm thời không về được.

Cô Lý nói: “Ngày kia chồng nó mới về được. Chồng nó đi cùng chồng tôi.”

“Vậy, việc ký tên phẫu thuật cho người bệnh chỉ có thể do bà ký.” Tôn Ngọc Ba đưa giấy cam kết phẫu thuật cho người nhà đọc, giải thích: “Ca phẫu thuật này cần phải làm, làm càng sớm càng tốt. Nếu không đợi đến khi thủng ruột thì đã muộn. Tất nhiên, phẫu thuật cũng có rủi ro. Một khi xảy ra tình huống nguy cấp, chúng tôi không dám đảm bảo có thể giữ được thai nhi hay không, vì hiện tại tính mạng của người mẹ là quan trọng nhất, là bác sĩ chúng tôi phải cố gắng hết sức để giữ sức khỏe cho người mẹ. Vì vậy, bác sĩ khoa Sản cũng sẽ túc trực.”

 
Bình Luận (0)
Comment