Thập Niên 90: Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ Cô Trở Thành Thần Thám

Chương 64

Tên Lạc Nhất Huy này đúng là cao thủ tâm lý học, anh ta đang tìm kiếm nhược điểm của Quý Chiêu. Và bây giờ, cuối cùng anh ta cũng tìm được rồi!

[Hai từ má Phùng đã thành công kích thích Quý Chiêu. Không ngờ Quý Chiêu chẳng để tâm đến việc gì, thế mà câu chuyện đứa con trai ngốc nhà địa chủ kia lại có thể kích động cảm xúc trong lòng anh. Ánh mắt cậu ta cuối cùng cũng tập trung lại, hiển nhiên đã bắt đầu tiếp nhận tin tức bên ngoài rồi.]

“Má Phùng…” Lạc Nhất Huy vừa định tiếp tục, lúc này Quý Cẩm Mậu đã nhanh tay che miệng anh ta lại.

Đừng thấy Quý Cẩm Mậu trông mập mạp như thế, nhưng động tác lại vô cùng linh hoạt, ông ấy cũng phát hiện Quý Chiêu không ổn, liều mạng che miệng Lạc Nhất Huy lại, thấp giọng khiển trách: “Má Phùng đã bị sa thải rồi, đừng nhắc tới bà ta nữa.”

Quý Cẩm Mậu nghe Triệu Hướng Vãn nói từ má Phùng sẽ có thể kích thích Quý Chiêu, thế là quyết định đuổi người này cách xa Quý Chiêu, nào có thể để Lạc Nhất Huy nhắc đến tên của bà ta chứ? Hiện giờ Quý Chiêu đang trong cảnh nguy hiểm, không thể xảy ra sơ suất được, chắc chắn không thể để Lạc Nhất Huy nói năng lung tung ở đây được.

Lạc Nhất Huy trừng mắt nhìn, trong miệng phát ra tiếng “ê a”, liên tục gật đầu.

Lúc này, Quý Cẩm Mậu mới buông tay ra, lên tiếng cảnh cáo: “Nói chuyện cho cẩn thận.”

Bức bình phong trong lòng Lạc Nhất Huy lại xuất hiện một lần nữa, một chút tiếng lòng cũng không lộ ra bên ngoài. Thế nhưng Triệu Hướng Vãn cũng biết anh ta chẳng phải thứ tốt đẹp gì, nào còn dám để anh ta nói chuyện nữa?

Triệu Hướng Vãn lùi về sau hai bước, nói hỏi bên tai Chu Phi Bằng: “Giữ anh ta lại giúp tôi.”

“Cái gì?” Chu Phi Bằng không kịp phản ứng, hỏi lại một câu. Lạc Nhất Huy vẫn luôn ở bên cạnh trấn an cảm xúc của Quý Chiêu, đang định dụ dỗ anh quay trở vào, sao Triệu Hướng Vãn lại yêu cầu giữ anh ta lại chứ?

“Anh ta có vấn đề.”

Lời nói của Triệu Hướng Vãn ngắn ngủi, nhẹ nhàng, thế nhưng lại mang theo sức mạnh không thể nghi ngờ, khiến Chu Phi Bằng nhanh chóng hành động.

Anh ta tựa như một con mãnh hổ lao xuống núi, cùng với thể lực hạng nhất, Chu Phi Bằng vụt qua. Trước sự chứng kiến của mọi người, anh ta chế trụ cánh tay Lạc Nhất Huy, đẩy một cái rồi xoay một cái, kéo hai tay anh ta ra sau lưng.

Cùi chỏ tay phải đặt trên đỉnh đầu, cả khuôn mặt của Lạc Nhất Huy bị đẩy sát vào vách tường.

Lạc Nhất Huy vừa bị Quý Cẩm Mậu bịt miệng, còn chưa kịp lấy hơi đã bị Chu Phi Bằng khống chế, bất chấp sự đau đớn từ gò má và hai tay, anh ta kêu lên: “Anh, anh, anh đang làm gì đấy!”

Lư Mạn Ngưng không hiểu, lật đật kéo con trai: “Phi Bằng, con làm gì thế? Cậu ấy là cháu trai của vợ chủ tịch đấy, cậu ấy còn đang cứu người kia mà!”

Triệu Hướng Vãn đưa mắt nhìn xung quanh, nhìn thấy một đám người đang tụ tập trên hành lang, cảnh sát đặc nhiệm và phía cứu hoả vẫn chưa có mặt, Hứa Tung Lĩnh sợ nếu lâu quá Quý Chiêu sẽ không nhịn được nữa, sau khi nhận lấy dây an toàn, anh ta lập tức đeo lên người, chuẩn bị bò ra ngoài kéo Quý Chiêu trở vào.

Nếu như cảm xúc Quý Chiêu không ổn định, e rằng kế hoạch của Hứa Tung Lĩnh khó mà thực hiện được.

Triệu Hướng Vãn hít một hơi thật sâu, giải thích với Quý Cẩm Mậu: “Lời nói của Lạc Nhất Huy đã kích thích Quý Chiêu rồi, không thể để anh ta tiếp tục nói nữa.”

Bình Luận (0)
Comment