Chương 102:
Chương 102:Chương 102:
Tất nhiên là ánh mắt khi đó của mọi người cùng với cái ánh mắt hiện tại này là hoàn toàn bất đồng, bởi ánh mắt khi đó chính là một loại ánh mắt tràn ngập tìm tòi nghiên cứu, mang theo vẻ thú vị cùng một tia khinh bỉ.
Khi cô còn đang nghĩ ngợi, cửa phòng học liền xuất hiện thêm một học sinh.
"Báo cáo!" Là Thẩm Khả Di đã trở lại.
Ấn tượng của Hứa Tuệ Bình đối với Thẩm Khả Di cũng không tốt lắm. Nữ sinh này ngày đầu tiên khai giảng đã bị gọi đến phòng giám hiệu, đoán chừng cũng không phải là một học sinh khiến cho người ta bớt lo được.
Cô thản nhiên gật đầu, nói: "Vào đi."
Thẩm Khả Di cúi đầu bước nhanh vào phòng học.
Cả phòng học lặng ngắt như tờ, ánh mắt mọi người đều đồng loạt ném tới, làm cho toàn thân cô ta có chút không được tự nhiên.
Trong phòng học hiện tại đã đầy người rồi, chỉ có một hàng nào đó ở phía sau là có chỗ ngồi còn trống. Nhưng mà khi Thẩm Khả Di vừa mới tới gần, thì người nam sinh ngồi bên cạnh đã lớn tiếng nói ra: " Cô Hứa, em có thể không ngồi chung với cậu ấy được không?"
Thẩm Khả Di nghe vậy liền sửng sốt, lúc cô ta mới vào phòng học đã cảm thấy có chút không thích hợp rồi, bọn họ đây là đang cô lập cô ta sao?
Hứa Tuệ Bình khẽ nhíu mày nói: "Tất cả các em ở đây đều là bạn học. Đã là bạn học thì phải duy trì tình kết hưu nghĩ, không thể kéo bè kéo phái, xa lánh lẫn nhau, các em đã hiểu chưa?” Lời này là nói với cả lớp.
Nam sinh lúc này mới không tình nguyện dời ra một chỗ cho cô ta.
Thẩm Khả Di khẽ mím môi, ánh mắt bốn phía không ngừng đổ dồn về phía cô ta, làm cho cô ta ngay cả ngẩng đầu lên cũng không dám, cuối cùng chỉ có thể lúng túng ngồi xuống chỗ ngồi đó mà thôi.
Nam sinh ngồi bên cạnh trực tiếp lấy từ trong cặp sách ra một cây bút, chia bàn học thành hai phần, nhưng là phần lớn và phần nhỏ.
Nam sinh phần lớn, còn Thẩm Khả Di phần nhỏ.
Mà người nam sinh kia còn hung dữ uy hiếp cô ta:" Cái đường ranh này cậu tuyệt đối không được vượt qua, nếu cậu dám vượt qua, tôi nhất định sẽ cho cậu đẹp mặt."
Thẩm Khả Di cắn chặt răng, cho đến giờ khắc này, cô ta mới nhận thức được mọi chuyện càng trở nên nghiêm trọng hơn rồi.
Phương Thanh Nghiên cố ý ở trước mặt mọi người nói cô ta miệng rộng, sau đó lại lợi dụng Vương Kha để khiến mâu thuẫn của bọn họ trở nên gay gắt hơn, vào ngày đầu tiên khai giảng đã thành công khiến cô ta đi lên phòng giám hiệu ngồi. Phương Thanh Nghiên không để lại dấu vết nào mà đã đem chuyện này nói hết cho người bên ngoài nghe. Vì thế cho nên, ngày đầu tiên đi học thì cô ta đã bị mọi người cô lập!
Phương Thanh Nghiên quả thực là quá đê tiện vô sỉ mài
Thẩm Khả Di cảm thấy mình ngay từ đầu đã sai rồi, cô ta không nên trông cậy vào người như Phương Thanh Nghiên sẽ trở thành bạn tốt của mình, mà cô ta nên dựa theo cốt truyện, lợi dụng sự khống chế của cốt truyện dành cho nhân vật mà sớm giải quyết cái mầm tai họa là Phương Thanh Nghiên này! Nếu như dựa theo cốt truyện ban đầu, thì người nên bị các bạn học cô lập là Phương Thanh Nghiên mới đúng, chứ tuyệt đối không phải là cô taI
Hiện tại sự tình đã phát triển thành như vậy, khẳng định sẽ không có cách nào phát triển theo cốt truyện ban đầu được nữa.
Thẩm Khả Di âm thầm trừng mắt nhìn Phương Thanh Nghiên, trong lòng tràn ngập hối hận cùng oán hận với cô.
Sau khi kết thúc phần tự giới thiệu, Hứa Tuệ Bình lại dặn dò bọn họ một ít hạng mục công việc cụ thể rồi mới để cho các học sinh về nhà, chương trình học chính thức sẽ được bắt đầu từ ngày mai.
Tần Viện muốn ở lại trường học.
Hoàn cảnh ký túc xá của trường trung học phải nói là rất kém cỏi, nam nữ ngủ cùng một tòa nhà, hai tầng phía dưới là ký túc xá nam sinh, mà hai tâng phía trên lại là ký túc xá nữ sinh, ở giữa cách một tâng phòng tự học, là được cải tạo từ ký túc xá cũ.
Trong phòng ngủ chất đầy hơn mười tấm nệm cùng với ga giường. Một phòng sẽ chứa được mười mấy người, nhưng cái phòng này phải nói là rất nhỏ, đến cả một cái tủ để bọn họ cất hành lý cũng không có, tất cả đồ đạc của mọi người đều phải nhét xuống dưới giường.
Ấn tượng của Phương Thanh Nghiên đối với cái ký túc này phải nói là rất sâu. Đời trước cô không thể chuyển đến Thành Nam, nên phải học tại trường học này, cũng ở trong ký túc xá, nhưng phòng cô là phòng sát vách với phòng của Tần Viện.
Mà bởi vì ngay từ đầu cô đã bị bạn học cô lập, nên lúc đó cô cũng chịu không ít đau khổ.
Tất cả nhà vệ sinh trong ký túc xá đều là do tự tay cô quét dọn. Mà không chỉ quét dọn là xong đâu, trên giường cô bất cứ lúc nào cũng sẽ có cách loại sinh vật không khỏi làm cho người ta cảm thấy ghê tởm.