Chương 165:
Chương 165:Chương 165:
Nói cám ơn cũng được, ít nhất chứng tỏ cô cuối cùng cũng đã cảm kích hắn!
Lâm Khiên hừ một tiếng, quyết định không nghĩ về mấy thứ phiên phức này nữa.
Hắn từ trên sô pha nhảy dựng lên, Husky đang nằm ở dưới cửa sổ thấy thế, lắc lắc đầu vẫy đuôi đi theo tới.
"Cô đi theo tôi!"
Lâm Khiên một tay đút trong túi, một tay kéo ống tay áo Phương Thanh Nghiên đi vê phía một căn phòng.
Cửa phòng bị mở ra, bên trong tối om nhưng lại có thể mơ hồ nghe thấy tiếng nức nở đè nén.
Phương Thanh Nghiên kỳ quái nhìn qua Lâm KhiênAnh muốn cho tôi xem cái gì?"
Lâm Khiên nhấn công tắc đèn, trong phòng lập tức sáng lên.
Sau khi thích ứng với ánh sáng đột nhiên xuất hiện, Phương Thanh Nghiên nhìn thấy trên giường đang trói một người, đó chính xác là Thẩm Khả Di.
Mặt Thẩm Khả Di mang theo vẻ hoảng loạn, trong hai mắt tràn ngập nước mắt, nhưng bởi vì miệng bị chặn nên chỉ có thể phát ra tiếng ô ô đây sợ hãi.
Phương Thanh Nghiên nhíu mày, liên tưởng tất cả mọi chuyện xảy ra ở phòng bao, bỗng nhiên hiểu ra tất cả.
Tại sao nhân viên phục vụ lại đột nhiên xuất hiện muốn chúc mừng cái gì mà kỷ niệm ngày cưới, mà Lưu Bội Trân chạy tới quấy rối có lẽ cũng không phải ngẫu nhiên...
Sắc mặt Phương Thanh Nghiên không ngừng thay đổi, Lâm Khiên ở một bên giải thích.
"Thứ sáu hôm đó chúng ta gặp nhau ở cửa khách sạn, cô còn nhớ không, lúc ấy cô ta cùng một bà lão đã lén lút đi theo cô!"
Phương Thanh Nghiên nhíu mày, lúc ấy cô thật sự không chú ý tới, người đứng đắn ai lại chơi trò theo dõi?
Tiếp theo, Lâm Khiên dương dương tự đắc nói ra kế hoạch của mình.
Sau khi hắn phát hiện Thẩm Khả Di theo dõi Phương Thanh Nghiên liền phái vệ sĩ bên cạnh theo dõi Thẩm Khả Di, nắm giữ nhất cử nhất động của đối phương.
Lúc Lưu Bội Trân đi quấy rối, Thẩm Khả Di cũng động tay động chân.
Lâm Khiên ngay lập tức bắt Thẩm Khả Di lại, sau đó để Tần Kiệt ngụy trang thành cha của Phương Thanh Nghiên tiến vào phòng bao, sau đó mới có có màn như vậy.
Nghe đến đó, Phương Thanh Nghiên lại đánh giá Tần Kiệt, xem ra cô không nhận lầm, đây chính là nam vệ sĩ đeo kính râm bên cạnh Lâm Khiên, khi những vệ sĩ áo đen kia đứng thành một hàng xuất hiện, cô liền nhận ra chuyện này và Lâm Khiên nhất định có liên quan.
Lâm Khiên hưng phấn kể lể kế hoạch mình đã sắp xếp, trên mặt đều là vẻ đắc ý không che giấu nổi, ánh mắt hắn thỉnh thoảng đảo quanh trên mặt Phương Thanh Nghiên, ý định bắt lấy khoảnh khắc kinh ngạc cùng tán thưởng trên mặt cô...
Tuy nhiên, không có gì. Phương Thanh Nghiên chỉ là bình tĩnh gật gật đầu, ngữ khí nhàn nhạt,'Không sai, anh rất cẩn thận!"
Lâm Khiên: "..."
Thật đáng ghét!
Lâm Khiên lập tức ïu xìu.
Phương Thanh Nghiên không chú ý tới tâm tư mẫn cảm của thiếu niên kia, cô bước tới trước mặt Thẩm Khả Di, xé băng dính bịt miệng xuống.
Thẩm Khả Di đau đến nước mắt tràn ra, cô ta tràn ngập căm hận trừng mắt Phương Thanh Nghiên"Phương Thanh Nghiên, bắt cóc là phạm pháp, cậu tốt nhất mau thả tôi raIl"
Phương Thanh Nghiên nhíu mày, Cậu biết rất nhiều."
Chắc chắn một học sinh trung học không thể có nhiều hiểu biết như vậy, còn có tâm cơ hiểm ác cũng không thuộc về lứa tuổi.
Thẩm Khả Di nghe ra ý tứ trong lời nói của cô, cười lạnh một chút,'Cũng như nhau...
Cô xem như đã hiểu bản thân hiện tại đang đụng tới Phương Thanh Nghiên hoàn toàn khác xa với nữ phụ ác độc trong nguyên tác!
Trong sách Phương Thanh Nghiên không ngu xuẩn, ngược lại thông minh hơn rất nhiều những nhân vật phụ trong tiểu thuyết, chỉ là tâm tư vặn vẹo tới cực điểm, còn vì ánh hào quang của nữ chính mà ghen ghét nên về sau mới không ngừng bị vả mặt.
Hiện tại Phương Thanh Nghiên không hề giống với kiếp trước, chẳng lẽ sau lưng còn có ai nâng đỡ?
Một thế giới trong tiểu thuyết, còn có thể tiếp tục nương tựa cốt truyện như thường nữa hay không?
Thẩm Khả Di biết mình đã thua, trong lòng cũng tràn ngập sợ hãi, sau khi mất đi khả năng tiên tri này, cô ta chỉ còn lại sự mờ mịt vô định đối với tương lai của mình.
Sớm biết như thế, lúc trước cô ta đã cố lôi kéo Phương Thanh Nghiên làm bạn bè, chỉ cần không dính líu quấy rầy gì đến nhau, thì có thể yên tâm nghỉ ngơi dưỡng sức chờ cơ hội lại đi kết bạn nữ chính, như vậy có khi tốt hơn tình huống bây giờ rất nhiều.
Đem Phương Thanh Nghiên làm cầu nối.
Thì ra cô ta đã đưa ra quyết định tồi tệ nhất ngay ban đầu.
Thẩm Khả Di cắn răng không nói gì, cô ta không dám tưởng tượng tiếp theo còn có thể xảy ra chuyện gì.
Ngay khi Thẩm Khả Di đang suy nghĩ lung tung, Phương Thanh Nghiên cũng đang suy nghĩ nên xử trí đối phương như thế nào.