Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1015 - Chương 1015: Không Biết Địa Chỉ Vậy Các Cô Trao Đổi Thư Từ Kiểu Gì

Chương 1015: Không Biết Địa Chỉ Vậy Các Cô Trao Đổi Thư Từ Kiểu Gì Chương 1015: Không Biết Địa Chỉ Vậy Các Cô Trao Đổi Thư Từ Kiểu GìChương 1015: Không Biết Địa Chỉ Vậy Các Cô Trao Đổi Thư Từ Kiểu Gì

Tô Niệm Tinh nhìn ra được gia cảnh của cô ta không tốt, không chỉ bởi cách ăn mặc mà còn bởi sự tự ti do cuộc sống quân bách mang tới, mấy thứ này thì người giàu có không thể diễn ra được đâu.

Gần đây cô nhận được đơn lớn nên tâm trạng đang tốt, cung rất vui lòng làm việc thiện, giúp đỡ người khác, vì thế cô hào phóng đáp: "Không sao, cô trả ba mươi đồng tiền xem quẻ là được."

Cô gái trẻ thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Tô Niệm Tinh thấy đối phương khẩn trương mới ra hiệu cho chị Vân rót một tách trà cho cô ta: "Cô đừng căng thẳng, tôi là đại sư đoán mệnh chứ không phải cảnh sát, sẽ không tra hỏi cô đâu."

Cô gái trẻ ôm cái cốc, im lặng một lúc lâu rồi mới mở miệng: "Tôi tên là Khưu Nhàn Tư, có một người qua thư và đã giữ liên lạc hơn một năm rồi. Cha mẹ của tôi đã ly dị và đều có gia đình riêng cả, không ai trong số họ chịu nhận nuôi tôi nên tôi vẫn luôn sống ở nhà ông.

Tôi thật sự rất cô đơn nhưng người bạn qua thư này rất quan tâm đến tôi, luôn khuyến khích tôi chăm chỉ học hành, tương lai thi vào một trường đại học tốt. Anh ấy biết tôi không có tiền nên thi thoảng còn giúp đỡ tôi, cho tôi phí sinh hoạt.

Anh ấy khiến tôi cảm thấy rất yên tâm. Nhưng hai tuần gần đây, anh ấy lại không viết thư cho tôi nữa, tôi lo anh ấy đã xảy ra chuyện, nhưng tôi lại không biết địa chỉ của anh ấy cho nên mới muốn hỏi cô có thể bói ra được tung tích của anh ấy không." Các hàng xóm lập tức vây quanh.

Thím An có hơi khó hiểu: 'Không biết địa chỉ vậy các cô trao đổi thư từ kiểu gì?"

Khưu Nhàn Tư có hơi xấu hổ: "Thư của anh ấy đều gửi đến công ty mà còn dùng bút danh nữa, tôi không tiện tìm tới tận cửa."

Mọi người chợt hiểu ra, hóa ra là sợ khiến người khác hiểu lầm.

Chú Minh kêu cô ta không cần lo lắng: "Tô thần toán am hiểu tìm người và tìm đồ nhất đấy, người bạn qua thư của cô đã giữ liên lạc với cô suốt thời gian dài như vậy rồi, chỉ cần có quan hệ với cô thì cô ấy nhất định có thể tìm được giúp cô."

Chú An kêu ông ta đừng nói quá: "Bản thân cô ta còn chưa từng gặp người bạn đó thì thôi, cũng không phải là người nhà hay người yêu mà chỉ là một người xa lạ chưa từng gặp mặt lần nào, thế này rất khó bói ra được nên ông đừng nói lung tung nữa."

Chú Minh nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ chờ mong: "Đại sư có thể bói ra được không?”

Tô Niệm Tinh thật sự không có cách nào đảm bảo: "Để tôi thử trước đã."

Cô ném lục hào kim tiền quẻ cho Khưu Nhàn Tư, quẻ tượng không được tốt cho lắm nhưng cũng không xấu đến mức độ nghiêm trọng.

Cô không xem tướng mặt và bói chữ mà trực tiếp xem chỉ tay.

Sau khi xem xong, trái tim đang treo lơ lửng trước đấy của cô cuối cùng cũng hạ xuống, vừa rồi cô còn tưởng không bói ra được nhưng không ngờ trong tương lai, Khưu Nhàn Tư với người bạn qua thư này lại có gút mắc.

Cô không khỏi thở phào một tiếng: "Anh ta không sao, chẳng qua là một khoảng thời gian trước bị thương, không tiện đi lại cho nên mới không có cách nào viết thư cho cô thôi."

Khưu Nhàn Tư cũng thở phào một hơi: "Tôi còn tưởng anh ấy đã xảy ra chuyện mà lo lắng rất lâu chứ."

Cô ta trả tiền xem quẻ rồi định rời đi, nhưng Tô Niệm Tỉnh lại gọi cô ta lại: "Cô có muốn biết anh ta là ai không?”

Khưu Nhàn Tư hơi sững sờ, hai mắt chợt sáng lên: "Có được không?”

Ngay sau đó, cô ta nghĩ đến đối phương đã từng nói trong thư là không muốn bị cô ta quấy rây nên cô ta lại nhanh chóng từ chối: "Vẫn nên bỏ đi, có khả năng anh ấy có cuộc sống riêng của mình, chúng tôi chỉ làm bạn qua thư, như vậy là tôi đã thấy thỏa mãn lắm rồi."

Tô Niệm Tinh lại nói: "Cô nhất định phải biết, bởi vì trong tương lai sẽ có người mạo nhận thân phận của anh ta để lừa cô."

Khưu Nhàn Tư sững sờ.

Chú Minh vừa nghe nói có người mạo nhận đã lập tức phừng phừng lửa giận: "Thế cũng không được đâu nhé, người bạn qua thư này là bạn của cô và còn là ân nhân của cô nữa, nếu có người mạo nhận vậy có khác gì đi lừa dối tình cảm của cô đâu."

Chú An cũng gật đầu: "Đúng đó, cho dù cô không quen biết cậu ta nhưng cũng phải biết cậu ta là ai chứ, bằng không tương lai bị lừa rồi sẽ là cô phụ ân nhân chân chính của mình."
Bình Luận (0)
Comment