Chương 1103: Mình Thấp Nào Dám Trèo Cao
Chương 1103: Mình Thấp Nào Dám Trèo CaoChương 1103: Mình Thấp Nào Dám Trèo Cao
Ở Hương Giang phân hóa giai cấp nghiêm trọng, một người nghèo chỉ có thể sống ở khu ổ chuột và một người đã bước chân vào tầng lớp trung bình trong giới giàu có lấy cô ta, sau này còn phải nuôi một nhà lớn bé nữa, cũng khó tránh khỏi bên nhà trai không đồng ý.
Chú An cảm khái vô cùng: "Bây giờ người trẻ tuổi lấy vợ chú trọng vào môn đăng hộ đối, chứ nào có đơn giản như cái thời của chúng ta."
"Cho dù cô gái trẻ kia có gả vào đó thì cũng sẽ không được hạnh phúc đâu. Nhà trai rõ ràng rất coi thường cô ta, đợi khi tình yêu dần dần tan biến rồi, cô ta sẽ giống như miếng thịt nằm trên thớt mặc cho người mổ xẻ.
Đến khi ấy, em trai và mẹ của cô ta sẽ phải sống thế nào?" Bà A Cam thân là người già, trải qua đã nhiều chuyện rồi nên bà ta cũng đã sớm nhìn thấy ái tình trên đời này.
Theo quan điểm của những người khác thì bên nam chịu thiệt nhưng theo quan điểm của bà ta, rõ ràng người chịu thiệt mới là bên nữ kia, cô ta làm vậy là dùng lương tâm của bên nam để cược tương lai của cả gia đình, đây không phải là một hành động khôn ngoan.
Thím An cũng tán đồng với lời nói của bà A Cam: "Mình thấp nào dám trèo cao! Cô gái trẻ có gả vào đó thì cuộc sống cũng sẽ không dễ dàng gì, còn không bằng chặt đứt luôn từ bây giờ."
"Nhưng cô ta mà gả cho người nghèo thì con đường sẽ càng hẹp hơn, trừ phi cô ta không gả, nhưng như thế lại quá tàn nhẫn với cô ta. Rõ ràng cô ta lớn lên xinh đẹp như thế, dáng người cũng đẹp, thừa sức đi thi hoa hậu Hồng Kông luôn ấy chứ." Bà chủ nhà rất thích cô gái trẻ đó, khó tránh khỏi sẽ nói lời tốt về cô ta. Mỗi một người đều đứng ở góc độ của mình để cân nhắc vấn đề, nhưng thật sự không có cách nào quyết định thay cô gái hết.
Bà A Cam vừa quay đầu lại đã thấy Tô Niệm Tinh nhìn về phía bên này với đôi mắt sáng ngời, bà ta bật cười: "Đại sư, cô gả vào nhà họ Tô liệu có suy nghĩ gì không?”
Tô Niệm Tinh nghi ngờ: “Nghĩ gì ạ?"
"Thì mình nghèo không dám trèo cao đó?" Chú Minh trả lời thay bà A Cam.
Tô Niệm Tinh bật cười: "Cháu khác mà, tương lai cháu chính là người có tiền, hơn nữa, cháu cũng không gả cho nhà họ Tô, trong tương lai An Bác cũng không có khả năng thừa kế công ty cho lắm, cho nên..."
Mọi người hiểu rồi, hai người này cũng được tính là môn đăng hộ đối.
Tô Niệm Tinh nói xong lại quay về quây hàng xem sổ sách.
Lúc này có một người phụ nữ từ bên ngoài đi vào mua gấp một phần tiểu long bao, đang định rời đi thì bà chủ nhà gọi đối phương lại: "Bà có chuyện gấp gì hả?"
Người phụ nữ trông thấy bà ta mà như vớ được cọng rơm cứu mạng: "Gay go rồi, đã xảy ra một chuyện rất lớn."
Bà chủ nhà thấy bà ta gấp đến mức trán túa đầy mồ hôi cũng bắt đầu sốt ruột theo: "Sao thế? Con gái bà vẫn chưa cắt đứt với chàng trai kia hả?"
Những hàng xóm khác cũng túm tụm lại gân, mong được nghe tiếp.
Người phụ nữ đập vào cánh tay, biểu cảm trên gương mặt kỳ lạ không nói nên lời, trông như hối hận lại trông như không có cách nào nói ra, cuối cùng lại hóa thành một tiếng thở dài não nề: "Không biết đã xảy ra chuyện gì mà nó biến thành một người khác rồi." Trong lòng bà chủ nhà lập tức căng thẳng, bà ta đã từng thấy một vài cô gái trẻ không thể hẹn hò thành công mà biến thành bệnh thần kinh, lẽ nào con gái của người phụ nữ này cũng thế?
Trong lòng bà ta cũng khẩn trương: "Thay đổi thế nào cơ?"
Người phụ nữ đập tay đôm đốp, cuối cùng hạ quyết tâm, nghiến răng nói với mọi người: "Nó đã thành đàn ông rồi!"
Các hàng xóm bà nhìn tôi, tôi nhìn bà.
Chú Minh gãi đầu, nghĩ đến người phụ nữ nước ngoài trước đây: "Cô ta cũng làm phẫu thuật chuyển giới sao?"
Chú An lườm ông ta một cái: "Làm sao có khả năng được chứ? Phẫu thuật chuyển giới tốn không ít tiền đâu, vừa rồi ông không nghe thấy sao, đến nhà cô ta còn phải đi thuê kia kìa."
Chú Minh hiểu ra, lại nhìn chằm chằm vào người phụ nữ: "Sao lại biến thành đàn ông vậy?”
Những người khác cũng bắt lấy cánh tay của người đàn bà rồi truy hỏi, thậm chí đến ngay cả Tô Niệm Tinh cũng vòng qua quầy thu ngân để qua đó hóng hớt. Trên đời này còn có trường hợp không cần phẫu thuật chuyển giới mà cũng có thể biến thành đàn ông được sao?
Người phụ nữ lắc đầu, thở dài liên tục: "Nó nói nó không phải con gái tôi mà là Hứa Chí Dụng.”
Những người khác chớp đôi mắt tò mò, trong lòng đều đang nghĩ: Hứa Chí Dụng là ai vậy?