Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1206 - Chương 1206: Sao Võ Xương Sùng Lại Biết?

Chương 1206: Sao Võ Xương Sùng Lại Biết? Chương 1206: Sao Võ Xương Sùng Lại Biết?Chương 1206: Sao Võ Xương Sùng Lại Biết?

Tô Niệm Tinh nghi ngờ, không phải án tống tiên thuộc quyền quản lý của cảnh sát hay sao?

Sao Võ Xương Sùng lại biết?

"Người nhà ông ta đã trả tiền chuộc, bọn bắt cóc cũng đã thả ông ta ra rồi." Võ Xương Sùng xoa tay: "Bây giờ ông ta đang nằm viện, tôi có đến thăm ông ta thì ông ta kéo tôi lại khóc lóc sướt mướt, liên tục nói mình đã hối hận rồi, sau đó tôi mới nói với ông ta rằng đó là quẻ mà cô đã bói ra, ông ta muốn nhờ cô bói cho mình một quẻ."

"Bói cái gì?" Tô Niệm Tinh nhướng mày, không phải tính kêu cô bói ra tung tích của bọn bắt cóc đấy chứ?

Cho dù cô có thật sự bói ra được thì ngoài mặt cũng không có khả năng đồng ý đâu.

Võ Xương Sùng lại nói với vẻ thần bí vô cùng: "Bói xem tiếp theo đây ông ta có gặp họa đổ máu gì hay không, có nên bày cục phong thủy không?”

Tô Niệm Tinh cong khóe môi: "Tôi sẽ bói giúp ông ta một quẻ còn cục phong thủy thì thôi nhé."

Bây giờ cô vẫn đang trong giai đoạn học phong thủy nên không tiện tùy tiện bày cục phong thủy giúp người khác. ...

Tô Niệm Tinh đi đến bệnh viện.

Ông chủ xưởng than bị nhốt một ngày một đêm, còn bị đánh nên lúc này mặt mũi bầm dập, gương mặt vốn đã mập mạp giờ trông sưng như cái đầu heo. Lúc một nhóm người Tô Niệm Tinh đi vào, ông chủ xưởng than kích động đến mức muốn ngôi bật dậy khỏi giường, nhưng bất đắc dĩ ông ta còn đang truyền nước, y tá kêu ông ta đừng cử động lung tung: "Vết thương của ông mà rách là phải khâu lại đấy."

Lúc này, ông ta mới chịu nằm xuống, chỉ có đôi mắt là vẫn nhìn chằm chằm vào Tô Niệm Tinh với vẻ bức thiết: "Đại sư, đại sư, cô mau bói giúp tôi xem có phải lưu niên của tôi không suôn sẻ không?"

Người kinh doanh xưa nay luôn là một trong những quần thể tin vào phong thủy nhất. Bọn họ không có nhiều kiêng ky giống như công nhân viên chức, sau khi biết được Tô Niệm Tinh bói toán rất chuẩn, ông ta mới nôn nóng mở miệng hỏi.

Tô Niệm Tinh ngồi xuống cái ghế bên cạnh ông ta rồi quan sát cẩn thận sắc mặt của đối phương: "Tướng hao tài đã phá một nửa rồi, nếu ông muốn sau này thuận lợi hơn thì phải làm việc tốt."

Ông chủ xưởng than gật đầu như gà mổ thóc: "Tôi nhất định sẽ làm nhiều việc tốt hơn. Đại sư, tôi quyên góp ít tiền nhang khói cho cô được không?"

Tô Niệm Tinh hơi sững sờ.

Võ Xương Sùng thì lại vuốt trán, giải thích với ông ta: 'Lão Quách, đại sư không phải đạo sĩ, cũng không có đạo quán, còn quyên góp tiên nhang khói cái gì chứ, ông trả tiền xem quẻ cho cô ấy là được."

Ông chủ xưởng than cũng lắng nghe mà sửa miệng lại: "Được, trả tiền xem quẻ phải không, đại sư, làm thế nào thì tôi mới có thể đổi phận được?"

Tô Niệm Tinh ra hiệu cho ông ta giơ tay ra.

Ông chủ xưởng than lập tức xòe cả hai tay ra, ra hiệu cho cô cứ thoải mái xem. Tô Niệm Tinh nắm lấy tay trái của ông ta rồi nhanh chóng bói ra được ngọn nguồn hao tài của người này.

"Ông vẫn còn một nửa tướng hao tài nữa, mà chuyện này lại không có cách nào thay đổi được, công nhân đã chết, không đền tiền thì đến chết vẫn sẽ bị oán niệm quấn thân, xưởng than của ông cũng sẽ càng gặp nhiều phiền phức hơn.”

Ông chủ xưởng than tiếc của, một người chết đã phải đền hơn hai vạn rồi, mà lần này lại có đến tám người chết, vậy là mười sáu vạn lận. Ông ta vừa mới tổn thất hai trăm vạn tiền chuộc xong, bây giờ vẫn còn đang tiếc của không chịu được.

Nhưng ông ta vẫn hạ quyết tâm, cắn răng nói: "Vậy bồi thường đi."

Tô Niệm Tinh nhanh chóng bổ sung: "Nhưng người đòi bồi thường không phải là người nhà nạn nhân, nếu ông muốn nạn nhân không quấn lấy mình nữa thì phải bồi thường tiền cho gia đình nạn nhân thật sự."

Ông chủ xưởng thân chẳng hiểu gì cả: "Không phải người nhà chân chính á? Không thể nào, người tới mỏ của tôi làm việc nhất định phải có người bảo lãnh, không thể một mình đi vào làm công được đâu."

Chủ yếu là mang tới tác dụng giám sát, ngày thường cũng dễ quản lý hơn, còn nếu như người ở khắp trời nam đất bắc đều có thể vào làm vậy ngôn ngữ cũng biến thành một vấn đề rồi.

Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Không phải! Mấy nạn nhân này đều không phải người thân của bọn họ, mỏ của các ông xảy ra chuyện đều là người thân đại diện đến nhận tiền trợ cấp, hơn nữa, quặng trưởng cũng sẽ chủ động bồi thường tiền vì không muốn làm sự việc xôn xao lên, gây ảnh hưởng không tốt. Nhưng làm vậy cũng sẽ bị người có tâm cơ lợi dụng, vì thế có người sẽ lợi dụng phương thức phân công hợp tác để đi khắp các nơi lừa những nông dân thành thật và cả tin đến quặng mỏ làm việc, sau đó là hại chết bọn họ, khiến quặng mỏ phải đền tiền."
Bình Luận (0)
Comment