Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1218 - Chương 1218: Ăn Nhiều Một Chút Nhé

Chương 1218: Ăn Nhiều Một Chút Nhé Chương 1218: Ăn Nhiều Một Chút NhéChương 1218: Ăn Nhiều Một Chút Nhé

Ngoại trừ vậy ra còn có lạp xưởng kiểu Quảng Đông, trà Vân Vụ, các loại dược liệu quý hiếm...

Chuyển đồ về khách sạn xong bọn họ mới tìm quán ăn ở gân đó dùng bữa, lần này không phải là nhà hàng lớn nữa mà là đến một quán ăn đặc sắc ăn hải sản.

Toàn là hải sản tươi mới đánh bắt được ở biển ngày hôm nay, rõ ràng cũng là tôm sống, cũng là bào ngư, cũng là tôm hùm, nhưng giá ở Thâm Quyến lại chỉ bằng một phần mười ở Hương Giang.

"Ăn nhiều một chút nhé, bữa này tôi mời." Tô Niệm Tinh đặc biệt mời cả Đào Đào tới.

Gần đây cô gái nhỏ này vẫn luôn chạy đông chạy tây giúp cô, bận đến mức quay vòng vòng, giờ cũng nên khôc ta một bữa no nê.

Đào Đào nhìn con tôm hùm to như vậy mà không tiện cầm đũa, không ngờ bà chủ lại dẫn đầu gắp cho cô ta trước khiến cô ta có hơi được thương mà sợ, trong lòng còn hơi cảm động.

Cô ta cầm một con tôm to lên ăn, cũng không biết nhà hàng này dùng gia vị gì mà vị lại ngon đến như thế.

"Sốt tỏi này ngon thật đấy." Giám sát Lương nhìn con tôm sống được nấu một cách khéo léo mà trong lòng suy nghĩ về cách làm.

Tô Niệm Tinh thuận miệng trả lời: "Cái này là bột tỏi thêm dầu hào thì phải?"

Giám sát Lương phất tay: "Chắc chắn có cách chế biến đặc biệt rồi, sốt tỏi mà anh làm không có vị ngon như thế này." Anh vẫy tay hỏi ông chủ bí quyết mua sốt tỏi

Ông chủ có hơi khó xử: "Sốt này không phải do chúng tôi điều chế đâu mà là một bà chị điều chế sẵn rồi mang qua đây, người ta kiếm tiền cũng vất vả lắm."

Chẳng qua, ông ta cũng là một ông chủ, trước đây cũng đã từng làm sốt tỏi rồi, chỉ là bản thân ngại phiên phức, hơn nữa bà chị này bán cũng không đắt cho nên ông ta mới trộm lười, mua sốt tỏi của đối phương. Ông ta nói ra công thức ngày xưa của quán mình, Tô Niệm Tinh nghe xong cũng thấy không có gì khó cả.

Muốn nói có gì đặc biệt thì đó chính là bước nấu sốt phải tỉ mỉ hơn, tỏi phải chia thành ba lần bỏ vào nồi, nghe mà thấy rắc rối lắm.

"Vã Hương Giang anh chắc chắn sẽ rất bận, nào có thời gian rảnh mà rúc trong bếp điều chế sốt tương chứ? Hơn nữa, nhiệt độ ở Hương Giang cao, anh lại không thêm chất bảo quản cho nên rất dễ bị hỏng, vẫn nên trực tiếp mua từ chỗ của ông chủ luôn đi." Có đôi khi, Tô Niệm Tinh rất có lòng thương người.

Giám sát Lương rất thoải mái: "Được chứ."

Anh nhờ ông chủ giúp mình lấy thêm vài chai, ngày mai anh sẽ qua đây lấy hàng.

Ông chủ cười ha ha đồng ý: "Được."

Đang nói chuyện thì một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi đi tới từ cách đó không xa, cô ta đeo một cái địu, trong cái địu có một đứa bé khoảng tám tháng tuổi, một cái địu khác thì đựng đầy chai lọ, tất cả đều là sốt tỏi hết.

Ông chủ vui vẻ nói: "Vừa vặn cô ấy tới rồi này, các cậu muốn mua bao nhiêu thì cứ việc lấy nhé." Tô Niệm Tinh và giám sát Lương đồng loạt nghiêng đầu nhìn về phía người phụ nữ, đối phương ăn mặc giản dị, làn da hơi đen, nhưng ngũ quan lại cực kỳ đẹp.

Nhiều người như thế đồng loạt nhìn về phía mình khiến cô ta có hơi quân bách, nhưng vẫn cố gắng bỏ qua ánh mắt của mọi người mà nói với ông chủ: "Hai mươi chai sốt tỏi đây."

Sốt tỏi của cô ta là hàng làm ngay, không có chất bảo quản sẽ rất dễ hỏng cho nên ngày nào cô ta cũng sẽ giao hàng tới vào đúng tầm giờ này, hai mươi chai là số lượng mỗi ngày của ông chủ quán.

Ông chủ ra hiệu cho nhân viên phục vụ mang sốt tỏi vào bên trong bếp rồi lại giới thiệu đám người Tô Niệm Tinh cho đối phương: "Mấy người này đều là thương nhân từ Hương Giang tới, họ nhìn trúng món sốt tỏi của cô, ngày mai cô có thể làm xong được không, họ muốn..." Ông ta nhìn về phía Tô Niệm Tỉnh.

Đối phương mỉm cười: "Hai mươi chai."

Trên gương mặt người phụ nữ hiện ra nụ cười mừng rỡ: "Được! Tôi sẽ tăng ca làm giúp các cô."

Tô Niệm Tinh trả một nửa tiền đặt cọc cho cô ta, đại khái thì người phụ nữ chưa từng được cầm tiền đặt cọc lần nào nên cứ nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ đại ra.

Thẳng cho đến khi Tô Niệm Tinh giải thích tiền đặt cọc thì cô ta mới cầm lấy tiền với vẻ bối rối, nhỏ giọng nói: "Tôi nhất định sẽ làm xong cho các cô."

Tô Niệm Tinh gật đầu, đúng lúc này, đứa bé trong địu òa khóc, người phụ nữ giật nảy mình, lập tức vội vàng dỗ đứa bé.

Bây giờ đứa trẻ vẫn chưa thể đi mà đang là lúc thích bò lung tung khắp nơi, không để ý cái là rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện.
Bình Luận (0)
Comment