Chương 1234: Vậy Tương Lai Của Bảo Linh Có Thuận Lợi Không
Chương 1234: Vậy Tương Lai Của Bảo Linh Có Thuận Lợi KhôngChương 1234: Vậy Tương Lai Của Bảo Linh Có Thuận Lợi Không
Mới đầu Bảo Linh còn hơi mất tự nhiên, nhưng nghe được câu nói quan tâm như vậy của các hàng xóm, cô ta cũng dần dần không còn khẩn trương nữa.
Đợi các hàng xóm hàn huyên xong, lúc này, chú Sáu mới dẫn cô ta đi đến trước mặt Tô Niệm Tinh.
Đại khái là quanh năm Bảo Linh phải làm việc dưới ánh mặt trời cho nên làn da hơi ngăm đen nhưng con ngươi đen láy kia lại giống y như đúc với chú Sáu, lúc này, đôi mắt ấy đang tò mò quan sát vị thần toán mà cha mình đã nói.
Tô Niệm Tinh nở nụ cười với cô ta: "Năng lực làm việc của cô không tồi, tôi kiến nghị cô sau này học nghề thợ mộc, tương lai mai này sẽ rất rộng mở."
Hai mắt Bảo Linh sáng ngời, đúng là cô ta rất thích làm thợ mộc thật, đặc biệt là làm ra rất nhiêu đồ gia dụng có tính sáng tạo khiến cô ta cảm thấy rất có thành tựu, quả nhiên đại sư đúng là đại sư, ngay cả chuyện này mà cũng biết.
Chú Sáu cũng không để ý đến sự nghiệp của con gái cho lắm, ông ta lại nôn nóng hỏi Tô Niệm Tinh: "Vậy tương lai của Bảo Linh có thuận lợi không?”
Vất vả lắm ông ta mới tìm được con gái về nên hiển nhiên chỉ mong sao một đời của cô ta có thể suôn sẻ.
Tô Niệm Tinh nhìn tướng mặt của Bảo Linh: "Trắc trở lớn thì không có, chẳng qua, cha mẹ nuôi của cô không dễ đối phó đâu, sau này cô cho bọn họ tiền nhất định phải thông qua ngân hàng chuyển khoản, tránh cho bọn họ lại chối đây đẩy. Còn những phương diện khác đều sẽ thuận lợi cả." Tuy rằng cha mẹ nuôi không thương cô ta nhưng dựa theo pháp luật thì Bảo Linh nhất định phải phụng dưỡng bọn họ, nếu đưa tiền mặt thì bọn họ rất có khả năng sẽ nói dối là không nhận được, nên cách tốt nhất là chuyển khoản.
Bảo Linh gật đầu đồng ý, chú Sáu cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Nói chuyện với mọi người vài câu xong, chú Sáu mới dẫn Bảo Linh rời khỏi quán.
Chủ đề của các hàng xóm vẫn xoay quanh bọn họ như cũ.
Ngoại trừ thảo luận về việc Bảo Linh có những điểm nào giống chú Sáu với thím Sáu thì phần lớn vẫn là đang nói Giai Dĩnh thật hồ đồ. Có cha mẹ nuôi tốt như thế lại không cần mà cứ khăng khăng đòi nhận cha mẹ ruột về, sau này có gì thì cô ta tự chịu.
Mấy hàng xóm này đều đã bước vào tuổi trung niên, kinh nghiệm cuộc sống của bọn họ còn lâu mới là thứ mà ở độ tuổi này của Giai Dĩnh có thể so được. Bọn họ đã từng chứng kiến lòng người hiểm ác, đã từng thấy qua tính đa dạng của giống loài, lại càng biết không phải toàn bộ cha mẹ trên đời này đều tốt hết.
Tô Niệm Tinh nghe cuộc thảo luận của bọn họ mà gật đầu.
Bọn họ nói đúng đấy.
Chú Sáu và thím Sáu đã cắt đứt quan hệ với Giai Dĩnh, không chịu trả tiền học cho cô ta nữa, nên cô ta chỉ đành tìm tới cha mẹ ruột của mình. Nhưng bọn họ cũng không có tình cảm gì với cô ta cả, chỉ muốn sau này cô ta kiếm tiền rồi về trợ cấp cho gia đình, vì thế mới mượn cớ nói kinh tế gia đình khó khăn, kêu Giai Dĩnh tự mình đi vay.
Cô ta đi vay tiền học hết đại học rồi ra ngoài tìm việc, nhưng số tiên kiếm được hết một nửa phải đi trả vợ, còn một nửa thì cho cha mẹ đẻ.
Đợi khi cô ta kết hôn kêu bọn họ bỏ tiền ra nhưng bọn họ lại thê thốt phủ nhận, nói tiền của cô ta đều dùng hết cho gia đình rồi, chứ không có khoản tiết kiệm nào cả.
Đến lúc đó Giai Dĩnh mới biết mình đã mắc bẫy nhưng cũng đã muộn rồi.
Cô không nói mấy chuyện này cho các hàng xóm láng giềng biết mà tiếp tục bói cho khách hàng.
Thẳng cho đến tận trưa, Tô Niệm Tinh nhận được điện thoại của Trịnh Kiện Hạo mời cô tham gia một chương trình tạp kỹ.
Bộ phim truyền hình kia đã sắp đi đến hồi kết rồi, để tỷ suất xem đài được nâng lên một tâng cao mới mà anh ta đặc biệt làm ra chương trình tạp kỹ này để kéo nhân khí đi lên.
Các nhân vật chính tham gia vào bộ phim truyên hình huyền học này đều phải tham gia, Tô Niệm Tinh không tính là nhân vật chính nhưng thiết lập nhân vật của cô trong bộ phim này lại vô cùng tốt, cộng thêm lại có danh khí siêu cao ở Hương Giang cho nên anh ta muốn mời cô cùng tham gia.
Bây giờ Tô Niệm Tinh ngoại trừ xem bói cho khách hàng ra thì cũng không có việc bên lề khác phải làm, cuộc sống có hơi đơn điệu, cô nghĩ đi nghĩ lại rồi vẫn đồng ý.
Sáng ngày hôm sau, Tô Niệm Tinh đến đài truyền hình và gặp được nhóm nhân vật chính.