Chương 1245: Đừng Mở Cửa, Cứ Lái Xe Thẳng Đi
Chương 1245: Đừng Mở Cửa, Cứ Lái Xe Thẳng ĐiChương 1245: Đừng Mở Cửa, Cứ Lái Xe Thẳng Đi
"Đừng mở cửa, cứ lái xe thẳng đi." Cô không muốn xấu hổ đến chết luôn đâu.
Giám sát Lương thì lại nói: “Anh ta là cảnh sát, trời mưa to như thế lại xuất hiện ở chỗ này, phỏng chừng là để điều tra án."
Tô Niệm Tinh nhìn anh với vẻ kinh ngạc, người này không hề mặc cảnh phục nhưng tại sao anh lại biết đối phương là cảnh sát? Lẽ nào anh quen người này sao?
Dường như để nghiệm chứng lời nói của mình, giám sát Lương mở cửa sổ xe xuống, người đàn ông bên ngoài xe lập tức sững sờ, anh ta thông qua khe hở nhỏ nhìn thấy Tô Niệm Tinh ngồi bên trong xe, khi ánh mắt hai người va vào nhau, Tô Niệm Tinh trông thấy vẻ hoảng hốt trong mắt anh ta.
Xem ra cô đoán đúng rồi, giám sát Lương quả thật quen biết đối phương.
Người đàn ông lấy thẻ công tác ra trước rồi tự giới thiệu bản thân.
Anh ta tên là Ngụy Tuấn Thông, là giám sát của tổ trọng án tổng khu đảo Hồng Kông.
Tô Niệm Tinh nhướng mày, cùng một đồn cảnh sát với giám sát Lương đây mà. (Đồn cảnh sát Vịnh Đồng La trực thuộc tổng khu đảo Hồng Kông. )
Ngụy Tuấn Thông lôi giấy bút ra lấy lời khai của hai người họ, đợi sau khi lấy thông tin xong, người đàn ông lại hỏi: "Dưới chân núi đằng trước có người tử vong, các anh có nhìn thấy không?"
Giám sát Lương lắc đầu nói không, Tô Niệm Tinh cũng lắc đầu, chỗ này còn cách ngọn núi đằng trước một đoạn nữa, hơn nữa, xung quanh có cây cối che phủ nên hoàn toàn không thể nhìn rõ được. "Hai người có quan hệ gì?"
Giám sát Lương nhìn chằm chằm vào anh ta: "Cô ấy là bạn gái của tôi."
Ngụy Tuấn Thông nhìn về phía Tô Niệm Tinh, cô gật đầu: "Đúng rồi, anh ấy là bạn trai của tôi."
Ghi chép xong, cơn mưa cũng đã nhỏ dần, bây giờ lái xe chắc hẳn sẽ không gặp cản trở gì nữa nên Tô Niệm Tinh nhìn về phía giám sát Ngụy: "Chúng tôi có thể đi được chưa?"
Ngụy Tuấn Thông mỉm cười với cô: "Cảm ơn đã phối hợp!"
Anh ta đưa bút qua cho bọn họ ký tên, sau khi giám sát Lương ký xong lại đưa cho Tô Niệm Tinh.
Ngụy Tuấn Thông hỏi giám sát Lương: "Đây là kiểu mà anh thích đó hả? Cô ta có chỗ nào so được với Hy Dao?"
Giám sát Lương lộ ra vẻ mặt bất mãn: "Tôi với Trương Hy Dao không có bất cứ tình cảm nam nữ nào cả, tôi thích kiểu con gái thế nào là tự do của tôi, không liên quan gì đến anh. Hơn nữa, tôi không cảm thấy A Tinh không bằng Trương Hy Dao. Trương Hy Dao ngoại trừ có gia thế đáng để tự hào ra thì bàn về nhân phẩm, cô ta thậm chí còn không bằng một góc của A Tỉnh."
Ngụy Tuấn Thông nhướng mày nhìn Tô Niệm Tinh: "Một thần toán dựa vào ông ngoại anh lăng xê lên, lại còn là con gái nội địa, dựa vào cái gì mà cô ta có thể so với Hy Dao chứ? Nếu anh không phải cháu trai của Tô Ngọc Bạch thì anh cảm thấy cô ta sẽ nhìn trúng mình sao?"
Ánh mắt của giám sát Lương mang theo vẻ cảnh cáo: "Anh một lòng một dạ với Trương Hy Dao thì đó là chuyện của anh, đừng có lấy tình cảm của anh ra để phỏng đoán tôi và A Tinh. Cho dù A Tinh thật sự ở bên tôi chỉ vì ông ngoại tôi thì đã làm sao? Tôi cũng không để ý." Anh không muốn đấu võ mồm với anh ta nữa, ngay khi Tô Niệm Tinh đưa khẩu cung đã ký tên xong lại cho anh, anh thuận tay nhét cho Ngụy Tuấn Thông rồi quay người ngồi lên xe.
Ngụy Tuấn Thông gác một tay lên cửa sổ xe, cúi người nhìn thẳng vào anh: "Hy Dao đã chết rồi!"
Giám sát Lương nhìn anh ta với vẻ khó tin: "Cái gì?"
"Anh không biết?" Ngụy Tuấn Thông còn kinh ngạc hơn cả anh: "Cô ấy đã làm nhiều chuyện vì anh như thế vậy nhưng ngay cả chuyện cô ấy chết khi nào mà anh cũng không biết sao?"
Giám sát Lương thật sự không biết.
Vẻ mặt của anh đã chọc giận Ngụy Tuấn Thông, anh ta cười tự giễu: "Cô ấy yêu anh như thế, giờ cô ấy đã chết rồi nhưng ngay cả chết lúc nào mà anh cũng không biết luôn?"
Giám sát Lương thật sự rất bực mình khi người khác cứ luôn gán ghép anh với Trương Hy Dao, trên gương mặt anh hiện ra vài phần bất mãn.
"Cô ta là gì của tôi hả? Tại sao tôi phải biết cô ta chết lúc nào? Anh nói cô ta yêu tôi? Cô ta suýt chút nữa đã hại tôi bị khai trừ khỏi đội cảnh sát, cả ngày điên cuồng bám theo tôi như một kẻ theo dõi, khiến người khác đều cho rằng tôi chính là loại cặn bã lừa dối tình cảm của cô ta, tình yêu kiểu đấy, tôi không thể chấp nhận được!"