Chương 1268: Xem Nhà
Chương 1268: Xem NhàChương 1268: Xem Nhà
Tô Niệm Tinh đang xem bộ phim truyền hình mới ra, đợi khi cô xem hết một tập rồi thì anh mới gọi điện thoại xong.
Anh đi qua đó ngồi xuống bên cạnh cô: "Vẫn còn nhớ người đàn ông lần trước mà em kêu anh để ý chứ?"
Tô Niệm Tinh gật đầu, đương nhiên là nhớ rồi.
"Anh cho cảnh sát chìm đi theo dõi nhưng đối phương mất dấu rồi, có điều, đối phương nói người kia thường xuyên đến khu Vịnh Repulse xem nhà nhưng lại chân chừ mãi chưa quyết được."
Tô Niệm Tinh nghi ngờ: "Xem nhà mà chưa quyết cũng rất bình thường mà, nhà cửa bên đó đắt lắm."
Giám sát Lương lắc đầu: 'Một ngày anh ta xem cùng một căn nhà tận mấy lần liên."
Tô Niệm Tinh khó hiểu, tại sao có một căn nhà thôi mà lại phải xem nhiều lần như thế?
Cô không tài nào hiểu được mục đích xem nhà của đối phương.
Trong lòng giám sát Lương thì đã có suy đoán nhưng anh vẫn chưa có được bằng chứng xác thực nên dự định sẽ về đồn cảnh sát một chuyến.
Tô Niệm Tinh gật đầu, đưa mắt nhìn anh rời đi.
Cô xem tivi xong lại đi tắm rồi về phòng ngủ. Một giấc ngủ này thẳng đến sáng ngày hôm sau, cô liếc mắt nhìn bên cạnh thấy không có dấu vết, lẽ nào tối hôm qua anh không về?
Cô gọi điện thoại cho đối phương, có khả năng là điện thoại di động hết pin rồi nên hoàn toàn không nối máy được.
Chớp mắt cái lại qua thêm một ngày mà giám sát Lương vẫn chưa về nhà.
Sáng hôm ấy, sau khi cô đi chạy bộ ở bên ngoài về lại nghe thấy có tiếng động truyền ra từ nhà bếp, cô đi vào cửa, chỉ thấy giám sát Lương đang ở trong bếp nấu bữa sáng.
"Về rồi à? Mau qua ăn sáng đi."
"Anh không buồn ngủ hả?" Tô Niệm Tinh nhìn quầng thâm dưới mắt anh, nặng như thế chắc chắn là nguyên một đêm không ngủ rồi.
Người gặp chuyện vui nên tinh thân sảng khoái, giám sát Lương đặt cơm nước lên bàn rồi đẩy bánh trứng gà vừa mới ra khỏi lò đến trước mặt Tô Niệm Tinh: "Hai hôm nay bọn anh vẫn luôn theo dõi người kia, còn nghe được đối phương lén lút gọi điện cho người khác, em đoán xem đối phương là ai2"
Tô Niệm Tinh nghi ngờ, xem chừng là người mà cô biết rồi?
Cô nghĩ rất lâu nhưng vẫn không có manh mối gì cả.
Giám sát Lương cũng không gượng ép: "Em đoán xem anh ta đã phạm tội gì đi?
Tô Niệm Tinh gắp một cái bánh trứng gà được nướng đến thơm phức lên, vừa nhai vừa nghĩ ngợi, sườn núi chính là khu nhà giàu, đối phương cứ lượn lờ ở bên đó xem nhà mãi, liệu có khả năng là theo dõi một người giàu có nào đó không?
Cô hỏi dò: "Có phải là án bắt cóc tống tiền không?”
Giám sát Lương gật đầu với vẻ hài lòng: "Lợi hại! Đoán trúng phóc!"
Tô Niệm Tinh nở nụ cười đắc ý: "Thật sự là án bắt cóc luôn hả?” Giám sát Lương gật đầu: "Đúng rồi! Cảnh sát chìm đã theo dõi anh ta mấy hôm và thấy anh ta cứ nhìn chằm chằm vào biệt thự của A Cảnh, sau đó lại một đường bám theo đối phương nhưng sau đó đối phương đi đường vòng, viên cảnh sát chìm đó cũng mất dấu.
Bọn họ lên kế hoạch ngay trong đêm, xác định anh ta chắc hẳn muốn bắt cóc A Cảnh nên sau đấy bắt đầu chuyển sang theo dõi A Cảnh, ngay lúc đối phương định thực hiện hành vi bắt cóc thì bọn họ cũng bị bắt ngay tại trận."
Oa, đây chắc hẳn là một lần ra quân nhanh nhất của cảnh sát đây.
Tô Niệm Tinh cảm thấy rất mừng cho anh, lúc đang định bàn với anh về chuyện ăn mừng thì điện thoại trong nhà vang lên, anh đứng dậy đi nhận máy, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi: "Cái gì? Lý Anh Kiệt bị bắt cóc?"
Anh cúp máy rồi nói với Tô Niệm Tinh: "Người muốn bắt cóc A Cảnh là Hứa Thiếu Phú, người đàn ông kia chuyên phụ trách việc theo dõi, anh vốn tưởng rằng anh ta chỉ phụ trách theo dõi A Cảnh thôi nhưng không ngờ anh ta còn theo dõi cả Lý Anh Kiệt nữa.
Bọn họ chia làm hai nhóm, một nhóm phụ trách bắt cóc A Cảnh, một nhóm phụ trách bắt cóc Lý Anh Kiệt.
Trong tay bọn họ có A1K47, có vài viên cảnh sát mặc quân trang nhận được báo án nhưng bọn họ bị chặn lại giữa đường, đã có hai viên cảnh sát tử vong rồi."
Tô Niệm Tinh hơi ngạc nhiên, còn chưa đợi cô kịp nói gì thì giám sát Lương đã xỏ giày xong, nói với cô một tiếng rồi vội vàng rời khỏi nhà.
Tô Niệm Tinh nghĩ đến ngày trước mình đã từng xem bói cho Lý Anh Kiệt tại buổi hôn lễ của Trương Mộng Yên, đối phương sẽ bị bắt cóc trong vòng mười năm nhưng không ngờ lại nhanh như vậy. Lúc cô đến cửa hàng thì ngoài cửa chật kín người, có không ít phóng viên đang thủ vững ở nơi đó đợi cô tới, mấy người Đại Đao suýt chút nữa thì không cản được.
Tô Niệm Tinh đứng ở cửa kêu mỗi người bọn họ hỏi một câu.