Chương 204: Manh Mối
Chương 204: Manh MốiChương 204: Manh Mối
Tô Niệm Tinh lặng lẽ ghi nhớ, cô không có khả năng ở bên cạnh quan sát mãi được nên đề nghị cáo từ.
Bà Hà hiếm khi không còn lộ ra tư thái kiêu ngạo ấy nữa, ngược lại còn khách sáo tiễn cô và. ...
Bước ra khỏi khu nhà cao cấp của nhà họ Hà, Tô Niệm Tinh đi khoảng hơn hai mươi mét rồi leo lên con xe .Jeep đỗ ở bên đường của giám sát Lương.
Đại Lâm và Trương Chính Bác đã bày sẵn thế trận chờ quân địch, trông thấy cô tiến vào, bọn họ sốt ruột hỏi: "Thế nào rồi?"
Giám sát Lương vội vàng quay đầu xe trở về rồi nghiêng đầu hỏi cô: "Thế nào rồi? Có thể bói ra được địa chỉ không?"
Tô Niệm Tinh cẩn thận hồi tưởng lại hình ảnh mà mình vừa mới nhìn thấy: "Hai mắt anh ta bị che lại, hai tay và hai chân đều bị trói ném vào trong một kho hàng cũ, bên ngoài có núi, còn có tiếng của sóng biển nữa, chắc là phía tây Hương Giang, tổng cộng có bốn tên bắt cóc, tên bắt cóc cầm đầu tên là Hứa Thiếu Phú, ba tên còn lại lần lượt là: A Tế, Lý Phi và Trương A Đại."
Trương Chính Bác và Đại Lâm mở bản đồ Hương Giang ra, dựa theo chỉ dẫn của cô bắt đầu tìm kiếm địa điểm của bọn bắt cóc.
"Phía tây? Vậy chắc là Li Đảo rồi, nhưng bên đó có rất nhiều núi, Đại Dữ Sơn, Di Lặc Sơn, Phượng Hoàng Sơn...'
"Nhưng thôn xóm có thể nghe được tiếng sóng biển cũng không nhiều." Đại Lâm nhìn chằm chằm vào bản đồ: "Chúng ta tìm các thôn sát gần ven biển, ở Li Đảo có rất nhiều thôn xóm, là thôn nào mới được chứ?"
Anh ta gấp đến quay vòng vòng, nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ chờ mong, muốn cô bói ra được chuẩn xác một chút.
Tô Niệm Tinh nghĩ đến một công trình kiến trúc tiêu biểu mà mình đã nhìn thấy trong hình ảnh kia giống y như đúc với cái mà cô đã thấy xem chỉ tay cho bà A Hương lúc dẫn cháu gái đến lễ hội Thái Bình Thanh Tiếu Trường Châu, cô chỉ vào hòn đảo ở phía tây, phía góc phải bên dưới Li Đảo có một hòn đảo nhỏ: "Không phải Li Đảo mà là Trường Châu."
Trương Chính Bác lại giở bản đồ Trường Châu ra: "Nếu ở Trường Châu vậy cũng dễ tìm rồi. Bên đó nhiều núi ít đất, khu vực thích hợp cho dân cư trú cũng không nhiều."
Tô Niệm Tinh lại cảm thấy bây giờ anh ta có hơi lạc quan mù quáng rồi, cô nói lại nội dung cuộc điện thoại mà mình vừa mới nghe được lại cho bọn họ: "Bốn giờ chiều nay bọn bắt cóc sẽ gọi điện tới chỉ thị bà Hà đi giao tiên mặt, thời gian của các anh không còn nhiều đâu."
Đại Lâm đứng ngồi không yên, cũng sốt ruột theo: "Cô còn có cách nào thu hẹp phạm vi không?”
Tô Niệm Tinh hồi tưởng kỹ lại hình ảnh video mà mình vừa mới nhìn được rồi nhớ đến một chỉ tiết: "Đến quê của Trương A Đại, thôn đó chính là nhà của anh ta."
Có được thông tin này rồi vậy cũng đơn giản hơn nhiều.
Chiếc xe .Jeep lại gần lề đường, Đại Lâm tìm được một bốt điện thoại công cộng rồi gọi điện về đồn cảnh sát, đồn cảnh sát sẽ giúp điều tra thông tin vê Trương A Đại.
Sau khi đối phương gọi điện xong, giám sát Lương cũng xuống xe gọi điện thoại cho đội Phi Hổ, kêu đối phương điều người tới chi viện, nhất định phải bắt được bọn bắt cóc về quy án. Anh vừa lên xe, Trương Chính Bác đã hỏi điều tới bao nhiêu người?
Giám sát Lương đáp với vẻ mặt không thay đổi: "Cộng thêm cả đội phi hổ nữa là tổng cộng có bốn trăm người."
Tô Niệm Tinh tặc lưỡi, suy cho cùng cũng là cảnh sát Hương Giang mà, người đúng là đông thật.
Bọn họ phải đi bắt bọn bắt cóc nên hiển nhiên một người ngoài như Tô Niệm Tinh không thể đi theo, đến đường Paterson, bọn họ thả cô xuống rồi trực tiếp lái xe đi mất hút. ...
Tô Niệm Tinh trở về quán ăn, bà A Hương vẫn đang luyện tập xào mì như cũ, trông thấy cô về, bà ta lập tức đưa phần mì xào thứ tư cho cô: "Cháu nếm thử xem vị thế nào rồi?"
Tô Niệm Tinh nhận đĩa mì xào rồi nếm thử, vị quả thật không tồi, mì xào phải dai và có độ đàn hồi nhưng lại không dính, rất sảng khoái, bày trí đĩa cũng đẹp mắt, cô khen không dứt lời: "Ngon lắm ạ, khách đã nếm thử rồi sao? Bọn họ đánh giá thế nào?"
Mấy người này đều là thực khách trong quán, bọn họ rất thích ăn bữa sáng trong tiệm nhưng tiểu long bao lại có một tính hạn chế, thông thường đều là ăn vào bữa sáng, bữa trưa và bữa tối các thực khách sẽ giảm đi.
Thêm mì xào và cơm rang vào cũng vừa vặn có thể giải quyết được sự thiếu hụt này.
Nếu người thích ăn bữa sáng trong tiệm thích ăn mì xào và cơm rang vậy coi như có thể nắm bắt được một tốp khách này rồi.