Chương 208: Mẹ Sẽ Không Nghe Con
Chương 208: Mẹ Sẽ Không Nghe ConChương 208: Mẹ Sẽ Không Nghe Con
Hứa Thuận Bình hoàn toàn không tình nguyện chút nào, chuyên gia đàm phán ở đẳng sau lại ra hiệu cho bà ta, nhắc nhở bà ta phải thuận theo con trai, cho nên bà ta mới vừa cười vừa gật đầu, dịu dàng giống như dỗ một đứa trẻ ba tuổi vậy.
"Được được được, Khang Tử kêu mẹ ly hôn vậy mẹ nhất định sẽ ly hôn. Con mau xuống đi, con ngồi sát quá, như vậy rất dễ ngã xuống, nguy hiểm lắm."
Bà ta chậm rãi lại gân, muốn kéo con trai xuống nhưng không ngờ một câu nói sau đó của Trương Mãn Khang đã ngăn chặn hành động của bà ta.
"Mẹ đừng qua đây! Mẹ còn lại gân đây là con nhảy xuống ngay đấy!"
Hứa Thuận Bình nào còn dám lại gần nữa đâu, không chỉ không lại gần mà ngược lại còn lùi lại hai bước, chuyên gia đàm phán cũng lùi lại hai bước theo bà ta.
Trái tim của Hứa Thuận Bình nhảy vọt lên tận cổ họng, hai bàn tay của bà ta giơ lên, không ngừng trấn an cảm xúc của con trai: "Khang Tử, con đừng kích động, mẹ nhất định sẽ nghe con mà."
"Không! Mẹ sẽ không nghe con!" Trong ánh mắt nhìn về phía mẹ ruột của Trương Mãn Khang lộ ra vẻ thất vọng cùng cực, gần như là gân cổ lên hét: "Con bảo mẹ ly hôn với ông ta rồi dẫn con đi, tại sao mẹ lại không chịu?
Ông ta thích đánh bạc lại còn thường xuyên đánh mẹ với con, nhưng tại sao mẹ lại không chịu ly hôn ông ta.
Mẹ có biết tương lai mẹ sẽ chết không hả?”
Vừa nghĩ đến một nhà ba người bọn họ đều sẽ chết là Trương Mãn Khang lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Mới đầu, anh ta cũng không hề tin lời Tô Niệm Tinh nói, cảm thấy đối phương chắc chắn đã bói sai rồi. Mẹ anh ta nghe lời như thế nhất định sẽ bằng lòng rời khỏi cái nhà đó với anh ta thôi.
Nhưng ngay khi anh ta trở vê nhà thử kêu mẹ ly hôn thì đối phương lại hoàn toàn không chịu. Lúc ấy, anh ta mới kinh hoàng phát hiện ra từ đầu đến cuối mình đều đang tự biên tự diễn.
Giấc mộng từ nhỏ đến lớn của anh ta chính là cứu vớt mẹ mình rời khỏi căn nhà đó, nhưng nếu đối phương không bằng lòng vậy cố gắng trong mấy năm nay của anh ta rốt cuộc là đánh đổi vì cái gì?
Nước mắt của Hứa Thuận Bình không thể khống chế được nữa mà rơi xuống, bà ta hoàn toàn quên hết sạch những lời mà chuyên gia đàm phán đã nói mà theo bản năng phản bác: "Con đừng có nghe loại thầy bói rởm đó, cô ta đang lừa con. Cả gia đình chúng ta đang sống rất êm ấm không tốt hay sao? Tại sao con phải tự sát hả?"
Gương mặt của Trương Mãn Khang trở nên vặn vẹo với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, đây là một động tác theo bản năng chỉ khi con người tức giận đến cực điểm.
Chuyên gia đàm phán giữ chặt bả vai của Hứa Thuận Bình, chỉ hận không thể vả chết người đàn bà trước mặt này ngay cho xong, vội đè thấp giọng, tức giận quát: "Bà làm cái gì vậy hả? Bà muốn hại chết con trai bà sao?"
Một câu này lập tức khiến Hứa Thuận Bình tìm lại được thần trí, sau khi phản ứng lại được bản thân mình đã nói gì, bà ta vội vàng cứu vãn: "Được được được, Khang Tử, con nói đúng, cha con không tốt, chúng ta hãy rời bỏ ông ta. Mẹ sẽ dẫn con ra ở riêng. Hai mẹ con chúng ta nhất định có thể sống rất vui vẻ. Con còn nhớ không? Tối một năm ấy, cha con không có ở nhà, hai mẹ con chúng ta cùng nhau ăn trứng gà luộc ấy?
Khi ấy con còn vui vẻ biết bao."
Nhưng Trương Mãn Khang lại không buồn để ý đến bà ta mà là nhìn về phía những người khác, lớn tiếng gào lên: "Tìm ông già tới đây! Bây giờ đi tìm ngay! Bằng không tôi sẽ nhảy từ trên này xuống!"
Anh ta vừa nói vừa rướn người ra ngoài, động tác nguy hiểm đến cực điểm khiến trái tim của tất cả mọi người đều hốt hoảng cùng với động tác của anh ta.
Chuyên gia đàm phán thò người tới muốn ngăn cản anh ta nhưng lại không dám lại gần, đành nôn nóng nói: "Chúng tôi đang đi tìm cha giúp cậu rồi, có thể tìm được ông ấy tới nhanh thôi, cậu đừng kích động.'...
Dưới tòa nhà càng lúc càng có nhiều thị dân ra ngoài vây xem, truyền thông giống như ruồi bọ ngửi thấy mùi máu tươi mà lũ lượt kéo tới. Bọn họ không thể vào trong mà chỉ có thể hỏi thăm người xung quanh: "Trên đó đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao người kia lại đòi nhảy lâu?"
Thị dân không hiểu rõ chân tướng mới chém gió: "Nghe nói là nam sinh kia hẹn hò mà cha mẹ không đồng ý. Ôi chao, bây giờ tâm lý của tụi trẻ đúng là quá yếu đuối, vì tình yêu mà đòi sống đòi chất.
Cha mẹ không đồng ý, vậy mà còn muốn nhảy lầu ép cha mẹ, cũng không thèm nghĩ xem cha mẹ nuôi bọn họ lớn đến như vậy cũng vất vả bao nhiêu."