Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 238 - Chương 238: Số Đã Tận

Chương 238: Số Đã Tận Chương 238: Số Đã TậnChương 238: Số Đã Tận

Trong con ngõ nhỏ tối như hũ nút, Thành đầu to chậm rãi bước đi, sau lưng có một cái bóng bám theo anh ta, anh ta theo bản năng đẩy nhanh bước chân, lại chỉ thấy trong con ngõ trước mặt có thêm một bóng đen vòng vào. Hai bóng đen một trước một sau đi về phía anh ta.

Trái tim của Thành đầu to vọt lên tận cổ họng, vừa định lớn tiếng hô lên nhưng hai người này nhanh tay hơn anh ta, một người bịt miệng, một người đã dùng gậy đánh anh ta bất tỉnh.

Sau đó, người đàn ông cao lớn cõng Thành đầu to lên, đi đến nơi có ánh sáng, hai người hợp lực đặt anh ta vào trong xe tải van, vòng vèo mấy lượt đi đến một tiểu khu.

Một người dụ nhân viên quản lý đi, một người kéo anh ta lên đi vào trong thang máy, trông giống như đang đỡ một người anh em uống rượu say bét nhè. Hai người kéo Thành đầu to vào trong phòng, hợp mưu giết hại người rồi giấu vào trong tủ lạnh.

Tô Niệm Tinh kinh hồn bạt vía, sống lưng túa mồ hôi lạnh.

Thành đầu to đã chết rồi!

"Thế nào rồi? Bói ra được không?" Giảo Bà Trân dí sát gương mặt đẹp tới trước mặt cô.

Tô Niệm Tinh theo bản năng lùi lại hai bước, thấy đối phương nhíu mày, cô nhanh chóng thu lại cảm xúc, nuốt nước miếng, khó khăn mở miệng: "Tôi có lời này không biết có nên nói hay không?”

Không đợi Giảo Bà Trân lên tiếng thì những hàng xóm khác đã lập tức giục: "Có lời gì thì cứ việc nói đi, còn có gì quan trọng hơn người trở về nữa chứ. Nếu như Thành đầu to thật sự lăng nhăng ở bên ngoài thì tôi sẽ chửi anh ta thay cô."

Những hàng xóm khác cũng gật đầu phụ họa.

Giảo Bà Trân nặn ra một nụ cười máy móc với mọi người rồi giục Tô Niệm Tỉnh mau nói.

Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng: "Tôi bói ra được thọ mệnh của anh ta đã tận.

Lời này vừa nói ra, các hàng xóm đồng loạt hít ngược một khí lạnh.

Hay lắm, thằng miệng quạ đen kia thật sự nói trúng phóc rồi.

Mọi người nháo nhào nhìn về phía "đồng hồ phát sáng”, ánh mắt mang theo vẻ khiển trách.

Đồng hồ phát sáng cũng rất vô tội: "Tôi chỉ thuận miệng nói thế thôi mà."

Giảo Bà Trân há to miệng với vẻ khó tin, hai bàn tay siết chặt thành quyền: "Làm sao có thể như vậy được? Sao anh ta có thể chết được chứ, cô có thể bói ra được là ai giết không?"

Những hàng xóm khác cũng vội nhìn về phía cô.

Đương nhiên là Tô Niệm Tinh bói ra được rồi nhưng cô không thể nói cho mấy người này biết được.

Nếu như cô bói ra được ai là thủ phạm vậy phiền phức kéo tới cũng chỉ có nhiều hơn bây giờ mà thôi. Trước khi mấy kẻ xấu kia giết người sẽ nghĩ cách tiêu diệt cô trước.

Cô không thể cược được.

Cô cúi đầu với vẻ xấu hổ: "Tôi tài hèn học ít, không bói ra được thân phận của hung thủ, chỉ bói ra được anh ta đã bị người chém chết, còn những cái khác thật sự không bói ra được."

Mọi người thổn thức, chẳng qua bọn họ cũng không hề trách cô tài sơ học thiển: "Cô bói ra được đã là tốt lắm rồi, còn tốt hơn nhiều so với mấy tay cảnh sát kia."

Điều tra viên của tổ trọng án B cũng đang ở trong này, nghe thấy Tô Niệm Tinh bói ra được Thành đầu to đã chết bèn lộ ra vẻ mặt bất mãn: "Sao có thể như vậy được? Cô có bằng chứng gì không? Thi thể của Thành đầu to đang ở đâu? Cô có thể nói ra được không?"

Tô Niệm Tinh nào có bằng chứng gì đâu: "Tôi không biết thi thể đang ở đâu, chỉ căn cứ theo chỉ tay của Giảo Bà Trân đã bói ra được chồng cô ta đã chết. Đây là cái mà tôi bói ra được, nếu không tin thì các anh có thể đi điều tra, tìm thi thể không phải là trọng trách của cảnh sát các anh hay sao?"

Điều tra viên bị cô nói lại mà nghẹn họng, không phải vì không điều tra ra được cho nên bọn họ mới muốn cô lấy ra chứng cứ hay sao?

Điều tra viên rèn sắt khi còn nóng hỏi hàng xóm: "Các người chắc chắn Thành đầu to chưa từng xảy ra tranh chấp với người khác sao?"

"Không có mà, con người cậu ta rất thành thật, mỗi ngày đều rúc ở sau bếp làm bánh mì dứa, không có khả năng xảy ra tranh chấp với người ta đâu." Hàng xóm đồng loạt làm chứng.

Điều tra viên thấy không hỏi ra được thông tin hữu dụng nên chỉ đành rút khỏi quán Tô Thần Toán.

Điều tra viên A hỏi điều tra viên B: "Anh cảm thấy lời cô ta nói có thật không? Bói một quẻ đã có thể bói ra được đối phương đã chết, thế này cũng quá thần rồi?"

Điều tra viên B đáp: "Nghe nói cô ta xem bói chuẩn lắm, hàng xóm có chuyện gì đều tới tìm cô ta xem bói. Anh chắc hẳn cũng có đọc báo đúng không? Cô ta rất nổi ở khu Vịnh Đồng La này đấy."
Bình Luận (0)
Comment