Chương 248: Rốt Cuộc Là Ai Muốn Giết Cô Ta Chứ
Chương 248: Rốt Cuộc Là Ai Muốn Giết Cô Ta ChứChương 248: Rốt Cuộc Là Ai Muốn Giết Cô Ta Chứ
Tô Niệm Tinh không thể không bội phục sự nhạy bén của bà A Hương, cô bật cười ha ha, nói: "Chắc là chưa tỉnh ngủ thôi ạ, không phải A Trân đã nói rồi sao? Nạn nhân được phát hiện vào lúc sáng sớm, đột nhiên bị đánh thức chắc chắn không vui rồi."
Bà A Hương hơi sững sờ, nhưng nghĩ kỹ lại cũng cảm thấy có lý, bà ta thở dài một tiếng: "Rốt cuộc là ai muốn giết cô ta chứ?”
Tô Niệm Tinh không hiểu cho lắm.
Bà A Hương nghĩ đến ngày hôm qua, đứa trẻ bướng bỉnh kia xúi giục bạn bè bắt cóc mình: "Liệu có khả năng là phim giả thành thật không? Bắt cóc mẹ rồi kêu cha lấy tiên?"
Tô Niệm Tinh hé miệng: "Không thể nào? Đứa trẻ kia dù có ngỗ nghịch cỡ nào cũng không đến mức giết mẹ mình chứ?"
Bà A Hương cũng chỉ thuận miệng nói một câu, chủ yếu là bà ta đã sống đến từng này tuổi rồi nhưng vẫn là đầu tiên gặp phải một đứa trẻ con nhỏ xíu như thế mà đã dám phạm tội, nếu cậu ta làm ra chuyện hiếm lạ gì đó thì bà ta cũng không cảm thấy lạ lùng.
"Vậy còn có thể là ai được nhỉ?"
A Trân ở bên cạnh dẩu môi: "Người muốn giết cô ta nhiều lắm, toàn bộ người trong tòa nhà chúng tôi đều ghét cô ta, đó là một người vô lý vô cùng, còn cả đứa con trai của cô ta đúng là thứ xấu xa."
Tô Niệm Tinh bắt đầu thấy đồng cảm với đám người Đại Lâm rồi, nạn nhân đắc tội với nhiêu người như thế, giờ đi phỏng vấn và điều tra lần lượt từng người một vậy còn không phải vụ án này sẽ kéo dài nửa năm hay sao? Mọi người vốn cho rằng cảnh sát làm ghi chép xong là sẽ thôi nhưng không ngờ chỉ vẻn vẹn một tuần qua đi mà lại có thêm một người chết nữa, hơn nữa, lân này vẫn là người mà bọn họ quen.
"Cháu nói cái gì? Du Tử đã chết á?"
Lần này là bà A Hương dẫn đầu nghe được tin mới.
Trước đó, sau khi Du Tử bị Tô Niệm Tinh đuổi việc, nghe nói lại liên tục thay đổi vài công việc nữa, lần nào cũng đều là làm vài ngày rồi cố tình gây sự với khách hàng, cốt là muốn chủ quán đuổi việc anh ta, rồi anh ta sẽ kiếm được khoản tiên bồi thường một tháng.
Anh ta dựa vào quyền lợi là luật lao động Hương Giang dành cho công nhân, trong vòng nửa năm đổi đến năm mươi, sáu mươi công việc, không làm việc gì nhiều mà lại kiếm được hơn rất nhiều người.
Bà A Hương có một lần đi chợ mua đồ vô tình nhìn thấy Du Tử đang cược đưa ngựa, hóa ra tiền của anh ta đều bị anh ta cờ bạc hết sạch rồi.
Bà ta có hơi khó hiểu: "Một thằng lưu manh như vậy sao còn có người muốn giết cậu ta chứ?"
A Trân không tán đồng với câu này của bà A Hương, ít nhất thì một người lớn như cô ta cũng chưa bao giờ từng nghe nói có một người tốt nào lại bị người ta trả thù cả.
Cô ta bĩu môi: "Cậu ta hại nhiều quán ăn như vậy, kiểu người vừa không thiếu tiền vừa rộng lượng bao dung như chỉ chủ của chúng ta thường sẽ ngậm bồ hòn làm ngọt, không so đo với cậu ta, nhưng cũng có vài người rất tính toán, không nuốt trôi được cục tức này, chắc chắn anh ta đã đắc tội với người không nên đắc tội, rước phải phiền phức cho nên mới bị giết chết.
Tuy rằng cháu nói như vậy nghe có hơi bất kính với người chết nhưng Du Tử thật sự chết chưa đền hết tội."
Bà A Hương chân chừ: "Chỉ vì một tháng tiền bồi thường thôi sao? Có hơi quá lố rồi đi?"
A Trân cũng cảm thấy không đáng, nhưng còn có thể là lý do gì được nữa?
Tô Niệm Tinh xoa cằm: "Hai người này có đặc điểm chung nào không nhỉ?"
A Trân lập tức giành trả lời: "Đều là người thích chiếm lời nhỏ. Cao Thục Nghi vô lý ầm ầm, hàng xóm láng giềng đều có thể chứng minh, Du Tử lại càng không đáng tin hơn, cậu ta chuyên môn lừa gạt chủ quán, cũng không phải người tốt lành gì."
A Hỉ đang hút trà sữa bèn liếc mắt nhìn Tô Niệm Tỉnh vài cái, Tô Niệm Tinh bị cô ta nhìn mà nổi hết cả da gà: "Sao thế?"
A Hỉ không giỏi ăn nói, lại là một người làm việc rất cần mẫn và nhanh nhẹn, thấy chủ quán hỏi mình, anh ta ấp úng rất lâu mới đáp: "Bọn họ đều từng xảy ra tranh chấp với chị chủ đó."
Tô Niệm Tinh sững sờ, đúng là như vậy đấy, nhưng có khả năng chỉ là trùng hợp mà thôi.
A Trân và bà A Hương đồng loạt quay đầu nhìn về phía Tô Niệm Tinh, trước đó bọn họ quả thật không dám nghĩ đến phương diện này nhưng A HỈ nói đúng đấy chứ, hai người kia đều từng xảy ra tranh chấp với Tô Niệm Tinh.