Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 311 - Chương 311: Cắt Tóc

Chương 311: Cắt Tóc Chương 311: Cắt TócChương 311: Cắt Tóc

"Chủ quán, tôi muốn cắt tóc, cắt phần tóc dưới đi, đến tai là được."

Qua giờ cao điểm, Tô Niệm Tinh sử dụng thời gian rảnh rỗi để đến tiệm cắt tóc bên cạnh, ngày nào cũng bện tóc hai bên khiến cô có hơi ngán rồi, hơn nữa, nuôi tóc hơn nửa năm, đoạn tóc mới mọc dài ra đã khỏe mạnh và bóng hơn trước, có thể cắt sạch phần khô vàng trước kia đi.

Thợ cắt tóc A Lạc nghe thấy yêu cầu của Tô Niệm Tinh mới kiến nghị cô nên uốn tóc: "Bây giờ các minh tinh đang thịnh hành kiểu uốn tóc lắm đấy, uống vào trông sẽ vô cùng đẹp mắt."

"Không cần đâu, tôi không phải minh tinh, uốn tóc cũng không rẻ hơn nữa còn lại hại chất tóc." Tô Niệm Tinh có sở thích của riêng mình, bây giờ tiên của cô phải tiêu tiết kiệm một chút, không thể dưỡng tóc thường xuyên được cho nên có thể bớt được cái gì thì bớt.

Cắt tóc ngắn đến tai sẽ thích hợp với cô hơn, làm việc vừa tiện mà cũng dễ chỉnh sửa nữa.

A Lạc lại khuyên thêm một lúc nữa nhưng cô vẫn không mảy may bị lay chuyển, cuối cùng anh ta chỉ đành nhìn cô trong gương, lắc đầu với vẻ tiếc nuối: "Cô xinh như thế, uốn tóc vào chắc chắn sẽ rất đẹp."

Tô Niệm Tinh từ chối cho ý kiến, đẹp có thể làm cơm ăn được không?

Cô cũng không dựa vào gương mặt để kiếm cơm.

Sau khi cắt tóc xong, cả người Tô Niệm Tinh thấy khoan khoái và nhẹ nhàng hơn hẳn, vừa mới đi vào trong quán, các hàng xóm láng giềng vừa nhìn thấy kiểu tóc mới của cô là bắt đầu nói đùa: "Sau này không thể gọi cô là cô em tóc hai ngoe nữa rồi." Có người phụ nữ quan sát thật kỹ kiểu tóc mới của Tô Niệm Tinh: "Kiểu tóc này rất đẹp, sau này gọi cô là người đẹp nhé!"

Tô Niệm Tinh bật cười: "Vẫn nên gọi tôi là chủ quán hoặc bà chủ đi, tôi thích cách gọi ấy hơn."

Mọi người bật cười ha ha: "Lớn lên đẹp mắt cho dù có bện kiểu tóc hai ngoe quê một cục thì cũng vẫn đẹp."

A Trân nhìn Tô Niệm Tinh rồi lại lật tờ tạp chí mà mình vừa mới mua: "Chị chủ, kiểu tóc mới của cô giống y như đúc với của Vương Gia Hân luôn."

Vương Gia Hân? Tô Niệm Tinh nghi ngờ, ai vậy? Sao chưa từng nghe qua bao giờ?

Cô thuận theo hướng ngón tay mà cô ta chỉ, đó là một bài viết về giới giải trí, tên thật của nữ chính trong bộ phim cổ trang đang phát sóng gần đây trên tivi = Tam Quốc Tình Duyên tên là Vương Gia Hân.

"Cô cũng đang xem [Tam Quốc Tình Duyên] sao? Hay đáo để đấy nhé." Có hàng xóm tiếp lời.

"Gần đây tôi cũng xem này."

Xem chừng bộ phim truyền hình rất nổi, nhưng mà căn hộ ở ghép của Tô Niệm Tinh có diện tích quá nhỏ, cho dù bây giờ cô có mua được tivi nhưng để bản thân mình sống thoải mái hơn một chút, cô cũng sẽ không tùy tiện lắp đặt thêm đồ, hiện giờ cũng chỉ mua có mấy bộ quần áo và giày mà thôi.

Tô Niệm Tinh nghe bọn họ thảo luận cũng chợt chen lời vào: "Bộ phim này rất nổi sao?"

"Đương nhiên là nổi rồi, tỷ lệ xem đài cao lắm đấy nhé, Vương Gia Hân lớn lên cũng rất đẹp nữa." Có một hàng xóm hai mắt tỏa sáng, bị vợ của anh ta trừng mắt nhìn mấy lần liền. Người xung quanh đều bật cười hô hố.

A Trân vuốt tóc mình: "Tôi cũng muốn đi cắt kiểu tóc này, đúng là đẹp quá đi mất."

A Hỉ sáp qua: "Cô vẫn đừng nên cắt tóc thì hơn, cô không hợp với kiểu tóc này đâu.'

A Trân nghe anh ta nói như vậy lập tức đảo trắng mắt: "Sao lại không hợp? Mặt tôi cũng rất nhỏ mà, biết chưa hả?"

A Hỉ ăn nói vụng về, không giỏi lấy lòng người khác mà chỉ biết nói thật: "Cô là kiểu mặt vuông, kiểu tóc này khá kén mặt, sau khi cô cắt..."

Tô Niệm Tinh ho khụ một tiếng, dùng ánh mắt cảnh cáo anh ta, không nhìn thấy trong mắt A Trân đã bùng lên lửa giận rồi sao, sao người này lại không có một chút nhãn lực nào vậy.

A Hỉ hốt hoảng phản ứng lại, vội vàng ngậm miệng ngay.

A Trân nhìn anh ta với vẻ u ám: "Tôi làm sao hả?”

A Hỉ cười lấy lòng, vội đi lau bàn.

Đang lúc nói chuyện cũng đã đến giờ cơm, khách hàng càng lúc càng đông, tóc của Tô Niệm Tinh vừa mới cắt xong, sau khi đụng vào nước rất dễ bị phá hỏng tạo hình, cho nên cô kêu A Trân đi bưng đồ ăn còn mình thì thu ngân.

A Trân gật đầu.

Rất nhanh đã có một hàng người đứng đợi, Tô Niệm Tinh bận rộn thu tiền và trả tiền lẻ một cách đâu vào đấy, thẳng cho đến khi phía trước có một bóng người đàn ông xuất hiện, đối phương đưa một bó hoa tới, Tô Niệm Tinh nhìn anh ta với vẻ nghi ngờ: "Đây là?"
Bình Luận (0)
Comment